Phu Nhân Tổng Tài Là Xã Hội Đen

Black Caramel
Cập nhật:

Chương 117. Ngoại truyện Hôn lễ (3)

Lâm Cảnh Thần đang đứng trước sân khấu chờ đợi. Sự căng thẳng thoáng hiện trên gương mặt. Đằng sau anh là Trình Khải và Hàn Trí Hạo làm phù rể.     Bóng dáng Đông Trấn và Hàn Tuyết xuất hiện từ xa. Ánh mắt Cảnh Thần luôn hướng về phía cô, trên môi anh bất giác nở nụ cười. Tất cả khách mời đều không rời mắt khỏi cô dâu. Tuy gương mặt Hàn Tuyết được che bởi tấm voan mỏng nhưng ai cũng có thể nhận ra sự xinh đẹp, lộng lẫy của cô. Đông Trấn chậm rãi dắt Hàn Tuyết đi hết con đường hoa, đến trước mặt Lâm Cảnh Thần trao tay cô cho anh.     "Ba giao con gái của ba cho con. Hãy thay ba chăm sóc tốt cho con bé."     "Cám ơn ba." Cảnh Thần trịnh trọng cúi người rồi nắm lấy tay Hàn Tuyết.     Anh dẫn cô lên sân khấu, đứng đối diện với nhau. Khi Lâm Cảnh Thần kéo tấm voan lên, khuôn mặt Hàn Tuyết đẹp rạng rỡ đang nhìn anh mỉm cười. Giây phút này tim anh như loạn nhịp. Tuy hai người đã sống cùng nhau, có không ít sự thân mật nhưng đây vẫn là khoảnh khắc đặc biệt đáng nhớ trong đời của Lâm Cảnh Thần. Cả hai như đắm chìm trong thế giới riêng của mình. Người dẫn chương trình hắng giọng nhắc nhở cô dâu và chú rể cùng tuyên thệ.     Hàn Trí Hạo và Trịnh Hân phụ trách cầm nhẫn, tiến lên đưa cho Lâm Cảnh Thần và Hàn Tuyết. Đến khi trao nhẫn, đọc lời thề nguyền và trao cho nhau nụ hôn trước sự chứng kiến của mọi người, Lâm Cảnh Thần mới cảm thấy Hàn Tuyết thật sự thuộc về anh hoàn toàn. Lúc môi anh rời khỏi môi Hàn Tuyết, anh mới thầm thì.     "Bà Lâm, nửa đời sau nhờ em chỉ giáo."     Hàn Tuyết vòng tay ôm lấy anh thật chặt thay cho lời đồng ý. Kết thúc buổi lễ, cô thay một chiếc váy khác nhẹ nhàng, thoải mái hơn. Lâm Cảnh Thần dẫn Hàn Tuyết đến gặp Hàn gia trước. Lúc này cơ mặt Lâm Cảnh Thần mới giãn ra. Anh không đón nhận đứa bé ngay mà chạy đến bên giường của Hàn Tuyết. Khuôn mặt cô mệt mỏi, nhợt nhạt, phủ một tầng mồ hôi.     “Bà xã em vất vả rồi. Cám ơn em.” Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô. Y tá chứng kiến cảnh này thì không khỏi ghen tỵ.     Uyển Văn vội đến bế cháu gái từ y tá, ngắm nhìn bé con trên tay mà hạnh phúc khôn xiết. Hàn Tuyết được đưa về phòng nghỉ ngơi. Em bé đã có Uyển Văn và dì Lê thay phiên nhau chăm sóc. Cảnh Thần luôn ngồi bên giường cô. Khi Hàn Tuyết tỉnh lại, nhìn anh mỉm cười rồi nói.     “Anh bế con qua đây cho em xem.”     Lâm Cảnh Thần đến bên nôi bế bé con lên. Giờ đây anh mới ngắm nhìn con gái kỹ càng. Anh đặt con gái nằm bên cạnh Hàn Tuyết.     “Con bé rất giống em.”     “Anh đặt tên cho con chưa?” Hàn Tuyết vừa vuốt ve ngón tay nhỏ xíu của con vừa hỏi.     “Là Lâm Hy.” Cảnh Thần âu yếm nhìn hai mẹ con, ánh mắt đầy mãn nguyện.