Phu Nhân Tổng Tài Là Xã Hội Đen
Chương 71. Cá cược
Hàn Tuyết ngồi trên ghế ngoài ban công nghe điện thoại, đầu bên kia là giọng nói trầm ấm quen thuộc.
"Mới một ngày mà đã nhớ anh rồi sao?"
"Anh không nhớ em à?" Hàn Tuyết giọng hờn dỗi.
"Nhớ ... rất nhớ. Anh không muốn để em về một mình như thế này. Mọi việc vẫn ổn chứ?"
"Vẫn ổn ... ổn đến mức bất thường. Em chưa phát hiện gì nhiều. Hai ngày nữa em sẽ qua chỗ Thẩm Bạch."
"Đừng làm gì nguy hiểm. Bảo vệ bản thân thật tốt. Quay về sớm với anh."
"Em biết rồi. Anh cũng giữ sức khỏe nhé."
Hàn Tuyết cúp máy, đi vào nằm lên chiếc giường lớn suy nghĩ lại mọi việc.
Sáng sớm hôm sau, trời vẫn còn mờ sương, Đông Trấn đã ra ngoài đi dạo quanh lâu đài, bên cạnh là Triệu Hùng. Mấy năm nay ông luôn duy trì thói quen dậy sớm tản bộ.
"Ba" giọng Hàn Tuyết vang lên sau lưng ông.
Bên cạnh cô là Lục Tây và Địch Vũ.
"Sao mấy đứa dậy sớm vậy? Không ngủ thêm lát nữa." Đông Trấn vòng tay qua ôm lấy Hàn Tuyết. Trời lạnh cô quấn một cái áo khoác lông khá dày, nhìn cô chẳng khác gì một cục bông khổng lồ.
"Bọn con định đến trường bắn." Gương mặt Hàn Tuyết nhỏ xíu nổi bật lên giữa chiếc mũ lông.