Chương 80. Thành giao

Black Caramel
Cập nhật:
Trong lều quân đội lúc này căng thẳng không kém. Lính cử đi thực hiện nhiệm vụ được chia thành ba đội. Bọn họ tiến hành vây bắt, thu nhỏ phạm vi của băng buôn ma túy nhưng vẫn chưa được. Địa hình hiểm trở giúp bọn chúng thoát được nhanh chóng, thậm chí còn chống trả rất ác liệt.     Hàn Trí Hạo cùng mấy người theo dõi cuộc đuổi bắt bất phân thắng bại, trong lòng có chút bất an. Thật sự nếu chiến dịch này kéo dài sẽ không có lợi với bọn họ.     Trong văn phòng, khói thuốc lượn lờ.     "Hàn Tuyết, em có biết tại sao ba của em không muốn tiến xuống miền nam?" Địch Vũ đặt một điếu thuốc lên môi rồi hỏi.     "Vì lời hứa với mẹ em. Em không biết cụ thể tại sao nhưng nghe ba kể trước khi mất bà bắt ba em hứa không bao giờ xuống phía nam. Hình như còn liên quan đến một người bạn nữa. Em cũng không hỏi nhiều về mấy chuyện này. Nhưng lão Ngô và lão Trạch khi đi theo ba em sẽ biết về quy tắc này. Họ đã đồng ý vậy mà thời gian lại khiến con người ta thay đổi." Hàn Tuyết ngồi suy tư nhớ lại.     Cô cùng mọi người bàn bạc khá lâu. Đến tận tối Bùi Quý mới đến nhắc nhở cơm tối đã được chuẩn bị xong.     "Cậu định ở lại bao lâu?" Thẩm Bạch liếc qua Lâm Cảnh Thần.     "Chưa gì anh muốn đuổi khách rồi sao? Khi nào cô ấy xong việc thì chúng tôi sẽ cùng về." Lâm Cảnh Thần kéo Hàn Tuyết sát vào lòng mình.     Trong nhà ăn, ai cũng ngồi ăn trong im lặng, mỗi người một suy nghĩ. Lâm Cảnh Thần thong thả gắp thức ăn cho Hàn Tuyết. Vậy là mọi việc xảy ra như dự đoán của Hàn Tuyết. Nhìn thái độ của Hàn Trí Hạo chắc chắn quân đội đang gặp vấn đề.     "Tôi cần mượn lực lượng của Hàn thiếu tá. Không phải bây giờ nhưng khi tôi gọi thì phải có mặt. Đương nhiên không phải là mấy việc phạm pháp." Hàn Tuyết biết việc sử dụng lực lượng quân đội không hề dễ dàng nhưng vẫn muốn thử. Cô cần có phương án dự phòng cho kế hoạch của mình.     Hàn Trí Hạo không giấu nổi sự ngạc nhiên trước điều kiện này. Nhưng tình thế cấp bách, đồng đội của anh đang gặp khó khăn, thậm chí đã có người bị thương.     "Chỉ được một lần." Hàn Trí Hạo suy nghĩ một lát rồi trả lời.     "Được, thành giao. Một lần là đủ." Hàn Tuyết mỉm cười.     Lâm Cảnh Thần xoa đầu cô, mắt đầy ý cười.     "Không ngờ cô gái nhỏ của cậu táo bạo thật." Hàn Trí Hạo nghiêng người nói nhỏ với anh.