Chương 685: Toan tính của mỗi người (1+2)

Tam Giới Đại Sư
Nguồn: truyenfull.vision
Thôi Duyên rất muốn đi, nhưng ông ta không đi được, cười nịnh: - Công công nói đùa rồi, ba ngày chẩn mạch một lần là quy củ tổ truyền, thái y viện vạn vạn lần không dám phá lệ, nếu hoàng thượng bận, hạ quan có thể đợi, bao lâu cũng được. Thấy ông ta kiên trì, tên thái giám trông cửa quan sát khắp lượt, lãnh đạm nói: - Vậy ông cứ đợi đi. Nói xong liền bỏ mặc ông ta. Thôi Duyên thầm nghĩ, ngươi cũng phải cho ta vào phòng uống nước chứ. Phải biết dù là Lý Phương, Trần Hồng cũng phải nể mặt thái y, trừ khi ngươi đảm bảo được cả đời không đi khám bệnh. Nhưng hôm nay đám thái giám này quá trẻ, hiển nhiên chưa nghĩ xa, vừa không cho ông ta vào, còn không mang trà nước. Thôi Duyên hết cách, đánh ôm rương thuốc, ngồi nhìn động tĩnh ở cửa cung. Trung tuần tháng năm, trời đã cực nóng, lại không có nước uống, ông ta đợi khô rang cả cổ, mắt hoa lên, tai bùng nhùng, nhìn thấy Trần Hồng tiễn Viên Vĩ ra, vội đứng dậy đón, nhưng đầu óc choáng váng, thiếu chút nữa ngất xủi. Cắn lưới, trấn tĩnh lại, lảo đảo tới trước mặt hai người thi lễ: - Hạ quan thỉnh an Viên các lão, Trần công công. Hai người bị ông ta làm cho hồ đồ, nhất thời chưa hiểu ra sao, Trần Hồng hỏi: - Ngươi là ai? - Hạ quan là Thôi Duyên thái y viện, đợi ở đây để vào kiểm tra thân thể cho hoàng thượng. Thôi Duyên cung kích nói. Không biết vì sao, cả hai tên tức thì sắc mặt trở nên rất khó coi, Viên Vĩ gần như nói theo bản năng: - Không được. Nói xong ý thức được mình thất thố, vội bổ xung: - Hoàng thượng mệt rồi, Thôi thái y mai hãy tới. Có câu này của Viên Vĩ, ông ta xem như có thể trả lời với thái y viện và Thẩm Mặc rồi, thầm nghĩ :" Thẩm đại nhân, vậy là không thể trách ta được đâu nhé, người ta là tể tướng, ta phải nghe thôi." Rồi muốn thi lễ cáo lui. - Gượm đã .. Trần Hồng lên tiếng: - Các lão, nếu như thái y đã tới, vậy hãy để ông ấy vào đi, dù sao cũng không mất bao lâu. Viên Vĩ mặt biến sắc, đưa mắt nhìn hắn, Trần Hồng gật đầu, ý bảo tất cả có ta rồi. Hắn tỏ thái độ như thế, Viên Vĩ đành thở dài: - Vậy trong cung giao cho ông đấy, đừng để xảy ra chuyện gì. Trần Hồng nói nhỏ: - Ta làm việc thì ông cứ yên tâm đi, bách quan bên ngoài nhiều tên cứng đầu rắn mặt, chẳng biết ông có ứng phó nổi không. "Ài.." Nghĩ tới đám Cao Củng, Viên Vĩ đau đầu vô cùng, lâu lắm mới lấy lại tinh thần: - Cố mà làm vậy... Nói xong thất thuể đi ra ngoài. Đúng thế là thất thểu, theo Thôi Duyên thấy, đúng là có thể so với mình ... Chẳng lẽ đường đường các lão cũng sợ? Ông ta không khỏi suy nghĩ lung tung. - Vào đi, đừng đứng đây nữa. Trần Hồng đi trước vào tẩm cung.