Khu rừng rậm có chút u ám, trạm trưởng lâm nghiệp Bình Động nói thì dễ làm thì khó, ở cái đất Bình Động này, rừng rậm che phủ tới 95%.
Rừng ở trước và sau nhà của dân, chỉ cần đốn gỗ là có tiền, ở đây, người ta phải đóng cửa rừng, ngăn chặn nạn chặt phá rừng, nói thì dễ hơn làm?
Người dân dễ quản, điều khó quản ở đây chính là lợi ích xã hội, chính là bốn trăm mét khối gỗ này, muốn biết rõ ngọn nguồn đằng sau nó, Chu Sâm Lâm phải đến Uỷ ban kỷ luật mới làm rõ được vấn đề.
Trần Kinh thật lợi hại, hắn rõ ràng là vung tay làm mưa làm gió, rõ ràng là hắn đã lật lọng, bây giờ lại còn đứng về phía chân lý, khiến hai người Chu Sâm Lâm và Mã Văn Hoa không nói được gì. Bốn trăm mét khối gỗ này, ai cũng không dám khui việc xấu này ra xem.
Bên trong nhà khách Lễ Hà, Bí thư đảng ủy xã Bình Động Vương Thanh Nhàn, Chủ tịch xã Thiệu Danh, ngoài ra còn có một người là Chu Sâm Lâm vẻ mặt buồn bã.
Vương Thanh Nhàn đang nghe điện thoại trong phòng khách, ông mỉm cười, thái độ rất niềm nở, so với vẻ nghiêm khắc khi nãy thì đúng là khác nhau một trời một vực.
- Chà, Phó phòng Trần là người rất bận rộn, điều này tôi biết. Nhưng anh có bận, cũng phải giữ thể diện cho ông Vương của anh chứ. Buổi tối chúng ta không đi đến hiện trường, xã Bình Động của chúng ta, tìm đâu ra nơi thanh tịnh. Chúng ta hãy đi đến quán cơm Tây Hồ Thổ, ăn thịt gà cách thủy, cơm rau…
Cách mà Vương Thanh Nhàn mời khách ăn cơm rất thâm thúy.
Điều này cũng đúng thôi, căn bản là ông không thể chấp nhận việc Trần Kinh từ chối. Xem điệu bộ thế kia của ông, nếu Trần Kinh hôm nay không giữ thể diện, ông sẽ tự mình đi đến Phòng kéo Trần Kinh đi ăn cơm.
Với tình hình như thế này thì không thể từ chối được, Trần Kinh không thể cự tuyệt được, đành phải đồng ý.
Chu Sâm Lâm đứng bên cạnh thấy điện thoại của Trần Kinh rung lên thì làm bộ làm tịch, hơn nữa Vương Thanh Nhàn còn ăn nói giọng rất nhỏ khiến cơn tức giận trong lòng y khó mà kìm chế được, chờ Vương Thanh Nhàn dập điện thoại, y nói:
- Bí thư Vương, Chủ tịch xã Thiệu, việc mấy khối gỗ đó, tôi thấy nên lắng chuyện này xuống, đã nói xã chúng ta phát triển du lịch, chặt cây lấy gỗ cũng là việc xây dựng cải tạo quê hương, có mấy trăm mét khối gỗ thì tính gì? Chúng ta còn cần hơn nghìn mét khối gỗ kìa, chúng ta còn phải đến Phòng xin chỉ tiêu chặt thêm cây!