Chương 36: Lạt mềm buộc chặt

Tịch Mịch Độc Nam Hoa
Nguồn: truyenfull.vision
Tỉnh Sở Giang, con sông lớn nhất tỉnh Sở Giang, đã chia tỉnh Sở Giang ra làm hai phần. Sở Thành là một thành phố cũ, cũng là một thành phố giàu văn hóa, Trần Kinh lớn lên ở trong thành phố này, khắp mọi nơi trong thành, thập chí là từng con phố nhỏ, đối với Trần Kinh cũng vô cùng thân thiết. Đưa ô tô vào trạm bảo dưỡng, Trần Kinh mở cửa sổ ra, hít một hơi thật sâu. Không khí ở thành phố này kém xa so với không khí trong lành ở Lễ Hà, nhưng, đây là quê hương, Trần Kinh hít thật sâu để ngửi mùi của quê hương mình. Ra khỏi xe, Trần Kinh từ chối khéo không ngồi xe nữa, một mình đi dạo khắp những con phố của thành phố, mang theo ít hành lý trên lưng, cảm thấy thoải mái từ tận trong xương cốt. Hắn tìm một trạm điện thoại, ngượng ngùng nói với ông chủ cửa hàng vài câu bằng tiếng Sở Giang rồi mới bấm một dãy số. - Xin chào, đây là đài phát thanh Tam Giang, tôi là Phạm Giang, xin hỏi anh là ai? Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nam. Trần Kinh cười hì hì, nói: - Tôi tìm “Phạm Tiện”, anh có thể bảo anh ấy đến nhận điện thoại không? Đầu dây bên kia yên lặng một chút, rồi đối phương lập tức đổi giọng: - Cái thằng này, về lúc nào đấy? Ngày trọng đại của em gái vẫn chưa diễn ra chứ? - Về trước tiên là để thăm Phạm tổng của chúng ta mà! Nghe nói đã được đề bạt lên làm Tổng giám đốc? Chủ tịch công ty của các cậu mù rồi sao?