Chương 20: Xuống bậc thang

Áo Bỉ Gia
Nguồn: truyenfull.vision
- A, haha, cái đó... Vẻ mặt Chủ nhiệm Tôn lúng túng nhìn Dương Bân, rồi lại nhìn Đới Hoành Phi. Cô ta căn bản không xem lời nói buổi sáng vào đâu. Bởi vì cô ta không nghĩ đến Dương Bân thật sự sẽ cùng Đường Oánh đi ăn tối. Chuyện này cô ta sao có thể thay Đới Hoành Phi làm chủ. Còn nữa, nếu để cho Dương Bân vào biên chế, vậy còn Chu Tiểu Nghệ thì làm sao bây giờ? Cô ta đã có sự giao dịch với Tần Lượng rồi mà. - Đồng chí Dương Bân, cậu hiện tại đang công tác tại tổ dự án 3? Đảm nhiệm chức vụ gì? Cục trưởng Đới nghe được lời nói của Dương Bân, liền thuận miệng hỏi một câu. - A, Tiểu Dương hiện tại đang là chuyên viên tổ dự án 3. Tôn Phiêu Vân vội vàng hướng Cục trưởng Đới giải thích một chút. Hiển nhiên là không muốn Dương Bân có quá nhiều trao đổi với Đới Hoành Phi. - A, là chuyên viên dự án? Ừ, trong cục khó có được nhân tài như vậy, nhất định phải trọng dụng mới được. Đới Hoành Phi một lần nữa liếc mắt nhìn Tôn Phiêu Vân, ý tứ hàm súc trong ánh mắt không nói cũng hiểu. Chủ nhiệm cô đang làm việc cái kiểu gì vậy? - Cục trưởng Đới, trọng dụng thì chưa có, nhưng vị Tổ trưởng Tần Lượng vẫn đang muốn khai trừ tôi khỏi tổ dự án đấy. Dương Bân biết Tôn Phiêu Vân đang ngăn lời hắn nói. Nhưng cô ta thật sự cho rằng làm vậy là khiến hắn không thể mở miệng sao? Muốn giải quyết chuyện Đường gia, hai danh ngạch vào biên chế, Cục trưởng ông phải suy nghĩ lại thật kỹ mới được. - Tiểu Dương cậu nói đùa rồi. Tần Lượng không có quyền sa thải mọi người. Tôi và Chủ nhiệm Tề thế nào cũng không đồng ý. Hơn nữa, quyền quyết định chuyện này cuối cùng phải nằm trên tay Cục trưởng Đới. Tôn Phiêu Vân ngượng ngùng nói với Dương Bân một câu, còn thuận tiện biểu lộ thái độ với Đới Hoành Phi. Cùng Tần Lượng trao đổi, dù sao cũng chỉ là công tác của chồng. Nhưng năng lực của chồng cô cũng chỉ đến như vậy. Nếu vị trí của cô ở Cục Xúc tiến Thương mại bất ổn, hết thảy mới là không tốt. Lúc này là thời điểm phải nên nắm chắc hướng gió. Cho dù tráng sĩ chặt tay bội ước cùng Tần Lượng cũng không thể có chút do dự nào. Chỉ cần cô còn ở vị trí Chủ nhiệm phòng Dự án, cho dù lần này chuyện Chu Tiểu Nghệ không thành, về sau sẽ có rất nhiều cơ hội bù lại nhân tình cho Tần Lượng. Nhưng nếu cô để cho Cục trưởng Đới khó chịu, vậy thì phiền toái lớn rồi. Có thể bước lên cùng một đường với Đường Mân, đây chính là nhiệm vụ chiến lược của chính quyền Thành ủy, liên quan đến công trạng của Cục trưởng Đới và Cục trưởng Hoàng. Thậm chí là cái mũ cánh chuồn của họ. Cái nào nặng cái nào nhẹ, trong lòng Tôn Phiêu Vân phải hiểu rõ. - Đồng chí Dương Bân, cậu cứ an tâm làm việc trong cục. Người trong cục rất biết phong cách làm việc của tôi. Ở chỗ của tôi, chỉ cần có năng lực và cố gắng trong công việc, nhất định sẽ được trọng dụng. Khi nào trở về, tôi sẽ đặc biệt tìm thời gian nói chuyện với cậu. Nói đến đây, Đới Hoành Phi vội vàng vỗ đầu của mình, đổi đề tài: - Chà, chúng ta tới đây là để mời rượu Oánh Oánh. Nói như thế nào lại chuyển sang công việc? Nào, tôi xin tự phạt một ly. Dương Bân cũng không lên tiếng. Câu "tìm thời gian nói chuyện" cũng không phải là thuận miệng nói một câu. Lúc trước, Dương Bân khắp nơi nói dối, nói hắn là bạn của Đường Mân, khiến cho Đới Hoành Phi ngày mai sẽ chủ động gọi điện thoại cho hắn ngay. Trừ phi Cục trưởng Đới không muốn làm việc ở Cục Xúc tiến Thương mại nữa.