Chương 7: Tập đoàn Đông Hưng
Sau khi Tần Lượng phát biểu xong, Chủ nhiệm Tôn Phiêu Vân phụ trách tổ hạng mục số ba cuối cùng cũng đã mở miệng.
Chủ nhiệm Tôn Phiêu Vân là một người phụ nữ ngoài ba mươi. Khi nói chuyện tốc độ rất nhanh, nhưng thanh âm lại nhu hòa. Một chút cũng không có vẻ hùng hổ dọa người. Tiếng phổ thông của cô ta pha lẫn âm hưởng của Chiết Giang. Ngọt ngào nhơn nhớt. Trong ánh mắt lộ ra sự tỉ mỉ và khôn khéo mà chỉ có phụ nữ Giang Chiết mới có.
- Cái này tôi xin nói vài lời, xin mọi người lắng nghe. Biết rõ các người vào Cục Xúc tiến Thương mại cùng một lúc, trong khi đó Tần Lượng lại trực tiếp được tiếp nhận vào biên chế, chẳng lẽ các người chỉ có thể là nhân viên bên ngoài sao?
Sau khi Tôn Phiêu Vân nói, mọi người trong phòng họp nhìn nhau, tựa hồ có chút ngầm hiểu.
Vấn đề này còn không đơn giản sao? Anh ta so với chúng tôi có quan hệ, có đường luồn hơn thôi.
Tôn Phiêu Vân tựa hồ nhìn ra được suy nghĩ của những người trong phòng. Nhưng cô dường như chỉ muốn đạt được mục đích của mình:
- Tôi xin đơn cử một ví dụ. Sắp tới sẽ có một buổi hòa nhạc của Đường Oánh tại trung tâm thể thao Vân Phong. Các người cũng cần phải biết, cô ấy là con gái nuôi của Tổng giám đốc Đường Mạt Nhược của tập đoàn Đông Hưng. Cô ấy có thể có được danh tiếng như ngày hôm nay, hoàn toàn là do tập đoàn Đông Hưng ở đằng sau tận lực thao tác.
- Tập đoàn Đông Hưng làm cái gì? Đó là tập đoàn thông tin liên lạc đa quốc gia lớn nhất hiện nay của nước ta. Iphone, Ipad mà chúng ta cầm trên tay tất cả đều là sản phẩm của họ.