Rể Quý Đô Thị
Chương 21
Nhìn mấy người Thái Khải Văn mặt xám như tro tàn, Tiêu Dật Tinh hoàn toàn không để tâm.
Anh nắm tay Thái Quân Mai, đi tới trước mặt Lý Á Hiên và Thái Chính Vũ.
“Ba mẹ, xin lỗi, con đến muộn rồi!”
“Ặc…”
Đối mặt với Tiêu Dật Tinh khí phách như thế.
Lý Á Hiên thoáng chốc không biết nên nói gì.
Đặc biệt là khi nhìn thấy đại quân sau lưng anh.
Trong lòng bà ta vô cùng thấp thỏm.
“Xin lỗi Tiêu Dật Tinh, trước đó đều là lỗi của mẹ, xin lỗi vì đã có thái độ hơi tệ với con…”
Ngay cả người nhà họ Thái cũng phải chịu thua Tiêu Dật Tinh.
Lý Á Hiên không muốn cúi đầu cũng không được.
Tiêu Dật Tinh cười khẽ.
“Mẹ, mẹ nói gì thế, chúng ta là người một nhà mà.”
“Cho dù trước kia mẹ có thái độ gì với con thì con vẫn là con rể của mẹ.”
Nghe thấy lời này, Lý Á Hiên lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, Thái Chính Vũ không nói nên lời.
Từ trước đến giờ.
Trong ấn tượng của ông ta, Tiêu Dật Tinh vẫn luôn là một tên vô dụng.
Hôm nay, anh lại người mặc quân phục, tay cầm hùng binh.
Thật sự đã phá tan tưởng tượng của ông ta.
Tiêu Dật Tinh không nói gì nhiều.
Anh đi tới trước mặt người nhà họ Lý.
Đối mặt với ánh mắt sắc bén của Tiêu Dật Tinh, Lý Thiên Thành khẽ run rẩy.
“Tiêu Dật Tinh, tôi…”
Phịch!
Còn chưa nói hết câu.
Lý Thiên Thành đột nhiên quỳ xuống.
“Tiêu Dật Tinh, trước kia đều là lỗi của chúng tôi, xin cậu bỏ qua cho nhà họ Lý.
Lúc này, Lý Thiên Thành cực kỳ hối hận.
Nếu ông ta đối xử tốt với người nhà Thái Quân Mai một chút.
Có lẽ tình cảnh bây giờ đã hoàn toàn khác rồi…
Thấy Lý Thiên Thành quỳ xuống trước mặt mình.
Tiêu Dật Tinh không chút cảm xúc.
Nhìn thấy ba của mình, ông ngoại của mình quỳ xuống trước mặt Tiêu Dật Tinh.
Sắc mặt Lý Á Hiên và Thái Quân Mai rất phức tạp.
Tiêu Dật Tinh không nói gì mà đưa mắt nhìn về phía Lý Trạch.
Lý Trạch không thể chịu đựng áp lực to lớn.
Quỳ hai chân xuống đất!
Tiêu Dật Tinh lại dời mắt.
Từ Tân.
Lý Doanh Doanh.
Đều quỳ xuống!
Lúc này, người nhà họ Lý đều run rẩy trước mặt Tiêu Dật Tinh.
Giống như những con dê đang đợi bị làm thịt vậy
Tiêu Dật Tinh vẫn không nói một lời, chỉ đứng im tại chỗ như thế.
Người nhà họ Lý không ngừng run rẩy, mồ hôi lạnh liên tục chảy ra từ trên trán.
Đặc biệt là hai người Từ Tân và Lý Doanh Doanh.
Lúc trước, bọn họ giễu cợt Tiêu Dật Tinh và Thái Quân Mai như thế.
Hôm nay, Tiêu Dật Tinh khí phách trở về.
Bọn họ sợ bản thân cũng rơi vào kết cục giống nhà họ Thái.
“Nói xin lỗi ba mẹ và vợ của tôi.”
Sau một lúc lâu, Tiêu Dật Tinh hờ hững lên tiếng.
Nghe anh nói thế, Lý Thiên Thành nhìn về phía Lý Á Hiên và Thái Chính Vũ.
“Con gái, con rể, trước đây ba đã quá thiên vị, xin lỗi.”
Nghe thấy lời xin lỗi của ba mình, Lý Á Hiên lập tức khóc như mưa.
Mấy năm nay, bà ta ăn nhờ ở đậu ở nhà họ Lý, sống cuộc sống phải quan sát sắc mặt của người khác.
Ngay cả ba ruột cũng đối xử lạnh lùng với bà ta.
Bây giờ, cuối cùng ông ta cũng nói xin lỗi rồi.
Hầy!
Thái Chính Vũ khẽ thở dài, nét mặt rất phức tạp.
Ông ta là con rể của nhà họ Lý.
Trước giờ, ông ta luôn bị người nhà họ Lý khinh thường, không có chút địa vị.
Ông ta đã quen từ lâu rồi.
Vì dù là ở nhà họ Thái hay nhà họ Lý, ông ta đều là người không có địa vị nhất.
“Em gái, em rể, anh cả xin lỗi hai người.”
“Em họ, đều do anh sai, xin em tha chủ cho chúng anh.”
“Sau này chúng tôi sẽ không làm như thế nữa, xin mọi người tha lỗi!”
Sau đó, mấy người Lý Trạch, Từ Tân và Lý Doanh Doanh đồng loạt xin lỗi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Thái Quân Mai không khỏi thổn thức.
Trước ngày hôm qua, những người này còn châm chọc, ra vẻ kiêu ngạo với cô.
Hôm nay, bọn họ lại khom lưng uốn gối, cầu xin cô tha thứ.