Chương 11

培风​
Cập nhật:
Mùi hôi thối của nước lạnh tràn vào trong mũi miệng của tôi, đột nhiên trong bao tử dâng lên vị chua xót. Tôi nhịn lại, liều mạng bơi muốn hất giao nhân ra. Nhưng bọn chúng lại bơi nhanh hơn, chỉ cần tôi muốn đưa đầu lên khỏi mặt nước, bọn chúng sẽ kéo chân của tôi xuống lại. Cảm giác nhớp nháp này quả thật có chút buồn nôn. May mắn là tuy bọn chúng có bộ dạng hung dữ nhưng lại không cắn x/é tôi, không thì sẽ càng khó đối phó hơn. Chủ trọ đứng ở bên cạnh hồ nước: “Uyển Uyển, chỉ cần cô đồng ý cùng bọn họ sản xuất sữa giao nhân thì tôi lập tức kéo cô lên.” Tôi không quan tâm đến anh ta. Ở trong nước, tôi rất hiển nhiên không có lợi thế gì, có mấy lần tôi muốn lấy cây d/ao nhỏ giấu ở trong người ra, nhưng nghĩ đến lúc trước cấp trên đã dặn dò không được làm hại người vô tội nên chỉ đành thôi. Dù sao bọn chúng có thể là do người bị hại biến thành. Tôi né tránh trái phải để tránh bọn chúng tổn thương tôi. Ba tháng trước, tôi và Lục Thừa Vũ nhận được nhiệm vụ của cấp trên, truy bắt kẻ gi*t người bi/ến th/ái ở thành phố H, cuối cùng cũng phát hiện mục tiêu của nhiệm vụ nên tôi không muốn làm gương cho binh sĩ. Giao nhân ở trong hồ nước ít nhiều cũng có mười mấy con, nhìn cái miệng lớn hung dữ của bọn chúng, trong đầu đột nhiên chợt nảy ra suy nghĩ. Không đúng! Có vấn đề! Tôi còn chưa kịp suy nghĩ sâu xa thì đã nghe thấy tiếng kêu thảm của chủ nhà, sau đó có một người nhảy vào trong hồ nước. Là Lục Thừa Vũ. Anh ta vớt tôi từ dưới nước lên, chủ nhà ngồi sụp ở trên mặt đất, đ/au khổ che mặt lại, m/áu màu xanh lam không ngừng từ khe ngón tay chảy ra. Lực Thừa Vũ bế tôi chạy ra khỏi căn phòng bí mật, bên ngoài phòng bí mật liên kết với mấy con đường hành lang lộn xộn, giống như một lỗ hổng cực lớn ở dưới mặt đất. Cả quãng đường anh ta đều chạy nhanh, dường như đối với địa hình ở nơi này vô cùng quen thuộc, lòng vòng một hồi cuối cùng dừng lại ở trước một căn phòng bí mật khác. Anh ta đặt tôi xuống, thở hổ/n h/ển: “Mẹ nó, may mà tôi đến kịp, nếu không thì cô sẽ anh dũng hy sinh mất, cô phải cảm ơn tôi cho tốt đó!” Tôi liếc nhìn anh ta: “Cho dù anh không đến thì tôi cũng sẽ không ch*t.” Anh ta đẩy cửa căn phòng bí mật ra: “Chủ nhà ch*t ti/ệt đó của cô chính là kẻ gi*t người bi/ến th/ái, tôi đã tìm thấy mỡ tử thi đã làm xong, chính là trong phòng bí mật này!” Tôi liếc nhìn trong góc, quả thật có hai thùng lớn chất lỏng không rõ, còn tỏa ra một mùi hôi tanh. Tôi không đi vào: “Đừng quan tâm cái này nữa, đoán chừng chút nữa anh ta sẽ đuổi đến đó, vẫn là nghĩ cách bắt được anh ta như thế nào đi. “Anh ta đã đuổi tới rồi, ngay sau lưng cô đó.” Tôi quay người lại nhìn thấy chủ nhà đang đỡ tường, m/áu màu xanh lam từ trên khuôn mặt chảy xuống: “Vậy mà dám rạ/ch mặt của tao, tụi mày phải trả giá.” Tôi chuẩn bị sẵn tư thế phòng thủ, chỉ cần anh ta dám đi lên trước thì tôi sẽ đ/ấm bể đầu của anh ta. Nhưng anh ta lại không cho tôi cơ hội này. Bởi vì anh ta đã tan chảy ngay trước mặt chúng tôi.