Chương 4
Tôi khen ngợi từ tận đáy lòng, nói: “Cũng đúng, xà phòng của anh có hiệu quả tốt như vậy, chắc chắn sẽ không lo lắng về việc b/án hàng, hôm qua tôi còn nhìn thấy có hai người khách đến tìm anh nữa.”
Anh ta đột nhiên lên tiếng: “Sau này cô sẽ không gặp bọn họ nữa đâu.”
Tôi ngớ người ra, sao lời này nghe vào có chút không đúng, sao lại nói là sau này sẽ không còn gặp bọn họ nữa.
Anh ta giải thích: “Tôi nói là vấn đề của bọn họ đều đã giải quyết rồi, sẽ không cần dùng đến xà phòng thủ công nữa, sau này không cần đến đâu.”
Người khách đầu tiên thì cũng thôi đi, trông dáng vẻ quả thật rất vừa ý. Tuy nhiên người khách thứ hai, tôi nhìn thấy lớp da trên tay của cô ta rõ ràng rất nghiêm trọng, sao lại có thể gọi là đã giải quyết chứ?
Nhưng anh ta dường như không định nói nhiều, tôi cũng không hỏi thêm nữa.
Anh ta đưa cái giỏ cho tôi, nói lời tạm biệt tôi: “Được rồi, tôi phải đi thả dê rồi, tâm trạng của dê tốt thì sữa sản xuất để làm xà phòng sữa dê mới tốt hơn.”
Đi đến ngoài cửa, anh ta lại đặc biệt dặn dò tôi: “Nhất định phải dùng xà phòng thủ công mà tôi cho cô nhé, đều là nguyên liệu tự nhiên tốt cho sức khỏe.”
Sau khi chủ nhà rời đi, tôi trực tiếp lấy sáp dư dùng để c/ắt khi livestream từ trong giỏ ra, phát hiện cái được gọi là khuyết điểm chẳng qua bị vạch một lỗ nhỏ, cái lỗ nhỏ này nhìn giống như có chút dồn sức làm, trái lại giống như đang cố ý vạch lên vậy.
Số lượng xà phòng thủ công trong giỏ không ít, nhưng đủ để tôi dùng rất lâu rồi. Dường như mỗi lần anh ta đều có thể đưa một giỏ lớn đến trước khi tôi dùng xong xà phòng.
Nếu anh ta đã sợ nhiều người sẽ không đủ xà phòng để chia, vì sao phải đưa cho tôi nhiều như vậy?
Tôi cất kỹ xà phòng của anh ta, sau đó ngồi ở bên cửa sổ quay video c/ắt xà phòng.
Tôi thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ, từ đầu đến cuối cũng không nhìn thấy con dê của chủ nhà, nhưng lại đợi được kẻ th/ù không đội trời chung của tôi, Lục Thừa Vũ.
Anh ta vừa vào cửa đã gào lên: “Mẹ nó, cô vừa từ trong hồ cá bò lên hả, sao lại tanh như vậy?”