Chương 9

牛奶椰椰
Cập nhật:
Sau khi công khai với Thẩm Minh, tôi có chút thấp thỏm xem tin tức trên mạng. [Trước kia vẫn không có cảm tình gì với Thẩm Minh, nhưng từ khi nghe đoạn âm thanh kia, tôi trực tiếp rơi thẳng vào hố.] [Chị em tinh mắt, tôi cũng vậy, hơn nữa trong đoạn video kia âm rung căng thẳng của anh ấy, nghe cho sảng khoái.] [Ha ha ha ha, tôi đã c/ắt hai chữ Bảo bối ra làm tiếng chuông rồi.] [Không dám nghĩ mỗi ngày Trình Nghiễn Nam đều trải qua những ngày tốt đẹp đến mức này.] [Trời đất, các người thật sự không biết Trình Nghiễn Nam sao, chỉ lộ mấy video nhảy múa, xem đi, may mắn rõ ràng phải là Thẩm Minh.] Tôi mở đoạn video đó ra, trong video, là tập hợp tất cả các điệu nhảy mà tôi đã nhảy trước đó. Vũ đạo xem như sở thích của tôi, từ sau khi phát hiện có thể ki/ếm tiền, tôi bỏ ra không ít công sức, mỗi một động tác của người trong video đều giẫm lên một cái, động tác tiêu sái lại đẹp trai, tôi hài lòng gật gật đầu. Click mở khu bình luận: [Ch*t tiệt, sao trước kia không phát hiện ra chủ topic bảo tàng này.] [Cục cưng, mỗi một điểm đều giẫm lên trong lòng anh.] [Cảm giác là đặc biệt nhảy cho tôi xem.] [Nói bậy, nhảy cho tôi xem.] [Ánh mắt đầu tiên: Nam sinh. Ánh mắt thứ hai: Quãng đời còn lại.] [Nếu như em nói, em từng là một sinh viên thể thao da đen 190, anh có nguyện ý ở bên em hay không.] [Thẩm Minh!! Tên nhóc anh sống những ngày sung sướng như này cơ à.] [Nếu cậu ấy nhảy trước mặt tôi, tôi không dám nghĩ đạo đức của mình sẽ bị thử thách như thế nào.] [Ê rõ ràng là điệu nhảy rất đứng đắn, ăn mặc rất đứng đắn, tại sao tôi nhìn lại cảm thấy sắc tình vậy?] [Thẩm Minh trả ông xã lại đây cho tôi.] Hả, fans bây giờ đều bạo vậy sao? “Xem cái gì đó?” Tôi đang say sưa đọc từng bình luận một, Thẩm Minh đột nhiên xuất hiện từ phía sau tôi. Đưa vòng tay ôm tôi vào trong ng/ực, thò đầu nhìn điện thoại của tôi, tôi phản ứng cực kỳ nhanh mà che điện thoại lại, đẩy hắn sang một bên . “Nhìn cái gì mà nhìn, đừng tưởng rằng mặt ngoài công khai thì chúng ta thật sự quay lại.” Hắn cúi đầu cười một tiếng: “Được, đều nghe lời em, cục cưng.” “Vậy sao anh vẫn gọi tôi là cục cưng.” “Anh đã quen rồi, cục cưng không thích thì anh đổi cái xưng hô là được.” Tôi gật đầu: “Đổi một cái khác.” Hắn biết nghe lời phải mà sửa miệng, kề sát bên tai tôi: “Ông xã.” Mới từ bên ngoài trở về, áo sơ mi trắng của hắn cởi ra hai nút áo, cà vạt cũng lỏng lẻo thắt ở trên cổ áo lắc lư, giọng nói cố ý đ/è thấp đặc biệt gợi cảm. Tôi r/un r/ẩy, cảm giác như bị điện gi/ật lướt qua người tôi. Hắn cười khẽ một tiếng: “Phản ứng lớn như vậy.” Lần đầu tiên từ trong miệng hắn nghe được xưng hô này, nói không kích động là giả, phản ứng thân thể không lư`a được người. Tôi đứng dậy, vẫn mạnh miệng: “Ai phản ứng lớn? Chuyện này có gì mà kích động chứ.” Hắn không đáp lại, ánh mắt lại không rõ ý tứ đảo qua người tôi. Tôi nhanh chóng xoay người, hoảng hốt đi bừa vào trong phòng.