Siêu Thần Yêu Nghiệt (full)

Giang Hồ Tái Kiến
Cập nhật:

Chương 1102 - Chớ xem thường ta!

Nhưng.

 

Nghĩ đến Vân Hải Chi Điên, nghĩ đến bên trong thanh âm ẩn chứa lực lượng kích sâu vào trong tâm linh, Vân Phi Dương mặc dù trốn tránh cũng không thể phủ nhận. Có lẽ Thần Mẫu chính là mẫu thân của mình! "A a!" Vân Phi Dương ôm đầu, lớn tiếng kêu to, bên trong âm thanh có bi thương, có thống khổ. - Hắn làm sao thế? Yến Sơn Tuyết ngồi bên cạnh bị giật mình. Trong vũ trụ mênh mông. Một tử bào lão giả đứng trong hư không, quanh thân bao phủ khí tức cường đại. - Thái Vũ. Trong hư không truyền đến thanh âm ôn nhu. - Hài tử của ta có khỏe không? Tử bào lão giả chầm chậm mở mắt, cười đáp: - Tiểu tử kia rất tốt, hắn đang lịch luyện ở Tiểu Thần Giới. Thanh âm ôn nhu nói: - Làm phiền ngươi. Tử bào lão giả trả lời: - Ta và tiểu tử kia có duyên phận, thu hắn làm đồ đệ, không phải vì phu phụ các ngươi. Thanh âm ôn nhu không vang lên nữa, giống như đã rời đi. Tử bào lão giả lắc đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía hư không, phảng phất như xuyên thấu hết thảy thế gian, cuối cùng khóa chặt trên thân một nam một nữ đứng trên đầu Cự Long. - Ừm? Nam tử hình như có cảm thấy, cung kính hô: - Nhạc Phụ! Nữ tử còn cười nói: - Cha, người đang trộm nhìn cái gì thế? "Khụ khụ." Tử bào lão giả truyền âm đến: - Đừng nhàn nhã như vậy, các ngươi nhanh đi đến Chân Vũ Thần Vực. Nữ tử bĩu môi. Nam tử thì điều khiển Cửu Long tăng tốc tiến về Chân Vũ Thần Vực. Máu trong cơ thể hắn sôi trào, thầm nghĩ: - Vị diện cao cấp hơn này chắc có cường giả đáng để mình đánh đã tay một! Vân Phi Dương không suy nghĩ thêm việc mẫu thân mình có phải Thần Mẫu hay không nữa, dù phải hay không thì mình cũng tìm không thấy. Trước mắt vẫn nên nhanh chóng liệu thương, nhanh chóng đề bạt cảnh giới đi tìm sư tôn Tôn Hữu Ưng báo thù! Ba ngày sau. Thương thế hắn khôi phục được năm thành, tính toán trở về Cuồng Nhân Cốc. - Yến cô nương. Trước khi đi, Vân Phi Dương lấy ra 5000 khỏa linh thạch nói: - Đây là 5000 khỏa linh thạch. Gia hỏa mới vào Tiểu Thần Giới hơn hai năm đã xuất ra được 5000 khỏa linh thạch để Yến Sơn Tuyết kinh ngạc. Nàng cười nói: - Ta đã nói qua, ta chỉ nói đùa, viên đan dược kia cho ngươi. - Cô cứu ta là đại ân đại đức, ta nhất định phải trả. Vân Phi Dương cứng rắn muốn đưa linh thạch cho nàng. Yến Sơn Tuyết cũng không cần, cuối cùng nói: - Như vậy đi, mang ta đi Cuồng Tông, coi như báo đáp ân cứu mạng. - Đi Cuồng Tông? Vân Phi Dương ngạc nhiên hỏi: - Làm gì? Yến Sơn Tuyết chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nói: - Đương nhiên là trở thành đệ tử Cuồng Tông. Vân Phi Dương ngạc nhiên. Hắn lắc lắc đầu nói: - Cuồng Tông có thể nhưng cô phải lĩnh ngộ được Cuồng Kinh đã. Yến Sơn Tuyết tự nhiên nghe nói qua quy củ Cuồng Tông, nàng nói: - Không có vấn đề, nói khẩu quyết Cuồng Kinh cho ta biết, ta tu luyện thử một chút. Vân Phi Dương không do dự, lúc này nói khẩu quyết Cuồng Kinh vả phương thức vận chuyển cho nàng nghe. Cuồng Kinh là tâm pháp của Cuồng Tông, ai cũng có thể học, không có hạn chế không truyền ra ngoài. Nhưng cho dù có khẩu quyết, tính cách không thuận cũng học không được. Yến Sơn Tuyết dựa theo khẩu quyết vận chuyển, dùng nửa ngày thời gian cũng chưa lĩnh ngộ ra Cuồng Khí. "Ai." Vân Phi Dương nói: - Yến cô nương, xem ra cô và Cuồng Tông ta vô duyên. Yêu cầu thấp nhất khi trở thành thành viên Cuồng Tông là tại trong một ngày vận chuyển thành công Cuồng Kinh, nếu không thì không thể. - Chớ xem thường ta! Yến Sơn Tuyết cắn răng tiếp tục tu luyện, trên gương mặt xinh đẹp bộc lộ ra một cỗ khí chất không chịu thua.