Chương 18
Hãy nhìn xem, bà ơi, những nỗ lực của bà không vô ích.
Có bao nhiêu người cười nhạo bà vì ng/u ngốc, vì làm những điều vô ích, cháu sẽ để cho bọn họ biết bà đã đúng.
Bà chính là người hùng của cháu.
Trong điện thoại di động của Thẩm Kính, cảnh sát tìm thấy đoạn ghi âm mẹ Thẩm gi*t bà ngoại tôi. Mặc dù họ cũng rất bối rối, nhưng không phải mọi bà vẫn còn sống sao? Hai mẹ con họ đang giở trò gì?
Khi họ đến bắt Thẩm Kính thì người trên giường bệ/nh đã biến mất.
Video giám sát cho thấy Thẩm Kính đã bị một đạo sĩ bắt đi.
"Đại sư, chỉ có anh mới có thể c/ứu tôi!"
Thẩm Kính chưa bao giờ hối h/ận nhiều như vậy, anh chịu đựng đ/au đớn khắp cơ thể, c/ầu x/in: "Con đàn bà ch*t ti/ệt đó như âm h/ồn bất tán, sự việc đã trôi qua lâu như vậy, cô ta vẫn đến quấy rầy gia đình tôi. Nếu cô ta không cắn người bừa bãi, tôi sẽ không bốc đồng như vậy!"
Có lẽ vì dáng vẻ què quặt của người đàn ông quá đáng thương, đạo sĩ nhỏ thở dài.
"Anh đã bị cảnh sát truy nã. Dù sao anh cũng sẽ ch*t, vậy tại sao lại lãng phí công sức của mình như vậy.”
Thẩm Kính đã chuyển hết tất cả số tiền khổng lồ ki/ếm được từ các chương trình phát sóng trực tiếp trong những năm gần đây.
Sau khi nhận xong tiền, đạo sĩ nhỏ nhìn ra thành ý, anh ta nói: "Ừm, cũng không phải không cách. Bì thi nhận biết người dựa vào dương khí, đêm nay anh trốn trong qu/an t/ài âm, âm bao phủ dương, sau 12 giờ, bì thi tự nhiên sẽ không thể làm gì.
Qu/an t/ài được giấu trong nghĩa trang.
Thẩm Kính cảm tạ lòng tốt của anh ta, chật vật trèo vào bằng một chân, mỗi lần anh ta cử động đều kèm theo ti/ếng r/ên rỉ đ/au đớn, khi đóng nắp qu/an t/ài lại anh ta thở phào nhẹ nhõm.
"Có tiền m/ua tiên cũng được, xem cô làm sao tìm được tôi.”
"Chỉ cần đợi ba tiếng nữa là ổn rồi, chỉ cần đợi qua sinh nhật mình, là mình có thể bình an…”
Nhưng điều cuối cùng chờ đợi anh ta là lời chào vui vẻ của tôi.
"Anh có thích món quà sinh nhật em tặng anh không?"
"Một chiếc qu/an t/ài được làm riêng cho anh, rất vừa vặn phải không?"