"Thạch Đầu, mày làm gì ở đây, sáng sớm đã lang thang khắp nơi thế hả?"
Chẳng hiểu sao tôi lại dắt chân đến trước cổng nhà Lý Sơn. Hắn đang vác bó củi trên vai, thấy tôi liền réo ầm ĩ.
Tôi vội bịt miệng hắn: "Suỵt! Đừng ồn! Tao trốn nhà ra đấy. Lỡ chọc gi/ận ông nội, ổng đang lăm le đ/á/nh đò/n này."
Lý Sơn cười ha hả. Bọn trẻ làng tôi đứa nào chả bị đò/n, nhưng như tôi ngày nào cũng ăn roj thì hiếm có.
"Này Thạch Đầu, tao kể mày nghe chuyện lạ này, đừng tiết lộ nha!"
Tôi nhướn mày. Chuyện lạ? Còn gì lạ hơn chuyện nhà tao nữa...
"Tính tao mày biết rồi đấy, có cái gì thì nói nhanh lên."
Lý Sơn liếc ngang liếc dọc, kéo tôi vào ngõ hẻm: "Hôm qua tao ra sông câu cá, thấy mấy ông già trong làng đang tắm. Chỗ ấy... chỗ ấy của mấy ông ấy mọc vảy! Không phải một người mà mấy người đều thế!"
Tôi trố mắt. Cái gì cơ...
"Suỵt! Đừng bảo tao nói nhé! Tao còn thấy mấy ông ấy bơi như rái cá, bác Vương chú Triệu còn ăn cả cá sống, nhai cả vảy lẫn ruột như thú hoang vậy. Mày nghĩ có phải họ mắc bệ/nh gì không?!"