Chương 50: Một tội phạm tội ác tày trời
Nhưng cảnh sát nói: “Không phải.”
Chỉ cần không phải là Lương Khanh Vũ, là ai tôi cũng đều gặp!
Tôi xông lên, cầm lấy micro, gào lên: “Tống Duyên Minh, đồ đê tiện nhà chị! Tôi nói cho chị biết, nếu như lần này tôi có thể sống sót mà ra ngoài, tôi nhất định sẽ không tha cho chị!”