Chương 55
Khuôn mặt béo như heo của chị ba đột nhiên lộ vẻ khinh thường: "Tiền lãi cậu nghe rõ chưa? Đến hôm nay, cậu đã
nợ tôi 150 ngàn tệ rồi".
"Tôi từ bi độ lượng, cho thêm cậu 20 ngàn tệ, tối nay cậu hãy cút khỏi đây cho tôi".
Chị ba hung hăng, vênh mặt nói.
"Không có nhà, mẹ con chúng tôi biết sống ở đâu?”, mẹ của Ngô Thu nhìn chị ba rầu rĩ nói.
"Muốn sống muốn chết ở đâu không liên quan gì tới tôi", khuôn mặt béo ú thốt ra những lời lẽ chanh chua.
Chị ba đập bàn đập ghế: "Mau dọn nhà đi, công ty dọn nhà chuẩn bị xong rồi!"
Ngô Thu siết chặt nắm đấm, con mắt đỏ bừng nhìn về phía chị ba.
"Chị ba, chị ức hiếp người quá đáng!"
Khuôn mặt béo của chị ba khinh khỉnh: "Ức hiếp quá đáng thì đã sao? Ức hiếp cậu thì thế nào".
"Vậy chị có biết, chữ "chết" viết như thế nào không?"
Quân Tường vốn dĩ đang xem những tấm ảnh cũ trên tường, chậm rãi quay đầu lại, nhìn chị ba nói.
Ánh mắt của chị ba cùng những người hàng xóm khác đều sáng lên.
Khí chất của Quân Tường thực sự quá thu hút.
Đường nét trên khuôn mặt cực kỳ khôi ngô tuấn tú.
Đôi vai rộng vững chãi, đôi mắt sáng rõ như vì sao.
Khí thế ngút trời, ánh mắt lạnh lùng nhìn chị ba, tiến lên phía trước một bước, không khí trong căn phòng cũ kỹ như
ngưng tụ lại, lặp lại lần nữa.
"Vậy chị có biết chữ "chết" viết như thế nào không?"