Chương 63

Quân Tường
Nguồn: tamlinh247.us
“Cái thằng nhóc này, nói cái gì vậy?”, bà cô đập bàn mạnh, quát về phía Quân Tường. Bố Quân ở bên cạnh chau mày, nói: “Tiểu Huỳnh! Căn nhà này thật sự không thể cho em mượn được, nhà này…”. “Này, sao anh không biết điều vậy hả?”, bà cô ngắt lời bố Quân luôn. Cô ta vừa đập bàn, vừa lớn tiếng nói: “Tôi làm như vậy chẳng phải tốt cho nhà anh sao?” “Chỉ cần đến lúc Tiểu Tân gả đi thì nhà các anh cũng được thơm lây còn gì?” “Thơm lây?”, Quân Tường cười lạnh một tiếng, lắc đầu nói. “Không cần đâu! Chuyện của nhà cháu không cần cô quan tâm”, Quân Tường nói với vẻ lạnh lùng. “Anh nói năng kiểu gì với mẹ tôi thế?”, em họ ở bên cạnh đi đến trước mặt Quân Tường, chỉ ngón tay vào Quân Tường, nói. “Nể tình cậu là em họ anh nên anh cho cậu cơ hội, đừng chỉ vào mặt anh như thế”, Quân Tường ngẩng đầu lên, cười nói. Nhưng em họ lại phẫn nộ, nắm chặt nắm đấm định lại đấm Quân Tường. Bụp! Quân Tường giơ chân lên đá một cái. Thân người em họ bay lên không trung, sau đó ngã sập mặt xuống đất. “Sao mày lại dám đánh người? Tao phải liều với mày!”, bà cô nhìn thấy con trai mình bị đánh nên lập tức đanh đá hẳn lên, giơ nanh vuốt về phía Quân Tường. “Cô là cô tôi nên tôi nể mặt đấy” . “Nếu không thì, kẻ nào dám chỉ tay vào mặt tôi, kẻ đó sẽ phải chết”.