Chương 89

Quân Tường
Nguồn: tamlinh247.us
Sau đó hai tay đan vào nhau đặt trên bàn dài. Cô ta lại chớp chớp mắt, giống như con nai bị thương. “Nhà họ Bạch có 30. 016 phương thuốc, lúc 15 tuổi tôi đã đọc thuộc rồi”. “Từ lúc sáu tuổi, ngày nào trước khi đi ngủ tôi cũng đọc thuộc hai mươi bức vẽ về các loại thuốc”. “Mỗi năm những người khác của nhà họ Bạch khám miễn phí cho 1000 người, còn tôi đặt mục tiêu cho mình là 36000 người”. Bạch Tiểu Hoàng cắn môi, sau đó lại tiếp tục nói: “Từ nhỏ đến giờ, không có ngày nào là tôi không cố gắng”. “Nhưng tại sao nhà họ Bạch lại không nghĩ đến cảm nhận của tôi”. Cô ta nói mà ánh mắt đỏ hoe. Quân Tường có thể tưởng tượng ra Bạch Tiểu Hoàng có nhiều nỗi khổ tâm. Từ nhỏ đã phải sống một cách kiên cường, đối mặt với bao nhiêu phong ba bão táp nhưng vẫn phải mạnh mẽ. Nhưng cố gắng mà vẫn không được báo đáp, chân thành đổi lại là tổn thương. Cô ta thở dài, đôi mắt đỏ hoe. Sau đó quay sang hỏi Quân Tường: “Anh hùng à! Tôi sống mệt mỏi lắm”. “Anh hãy để tôi ở bên cạnh anh, đừng đuổi tôi đi…”. “Được không…?”