Cô ta nhớ rõ ràng là hôm đó, người con gái đi bên cạnh Quân Tường không phải cô gái này.
Cô gái đó khí chất dịu dàng nhẹ nhàng, chứ không phải phong cách này.
Chính vì sự dịu dàng của Trần Nhã mới khiến Quan Đình có dũng khí đến ‘gạ gẫm’ Quân Tường lần nữa.
Dù sao thì đàn ông cũng muốn thử những phụ nữ khác nhau.
Nhưng…
Cô gái hiện giờ hoàn toàn có thể chèn ép mình.
Điều này khiến Quan Đình cảm thấy bất lực.
Vẻ quyến rũ của Quan Đình là kiểu nhạt nhẽo đến phát ngán, giống như những bông hoa dại ven đường, phải cố
gắng thể hiện vẻ đẹp của mình.
Còn Bạch Tiểu Hoàng giống như hình ảnh Phi Thiên trong bức bích họa, vô tình để lộ ra vẻ quyến rũ của mình.
Giống
như bình rượu lâu năm, vừa nhìn đã khiến người ta đắm chìm trong đó.
Bạch Tiểu Hoàng nói tiếp: “Nếu có thể bỏ tiền ra ngủ với anh ấy thì tôi nguyện bỏ ra một trăm triệu”.
Phong cách của Bạch Tiểu Hoàng là thẳng thắn, nói năng không khách khí, không nể mặt chút nào.
“Người đàn ông như anh ấy còn không có hứng thú muốn nhìn loại người như cô một cái, thì cô đừng cố phí sức làm
gì”.
Quan Đình bực tức nói: “Cô nói ai đấy hả?”
Bạch Tiểu Hoàng giơ hai tay lên nói: “Xin lỗi! Có lẽ tôi nói hơi thẳng nên làm tổn thương đến tự trọng của cô”.
“Cô… Đúng là loại vô học”, Quan Đình đỏ mặt, mắng lại.
Bạch Tiểu Hoàng không sợ hãi, hếch mắt lại, mang theo vẻ quyến rũ chết người: “Vậy thì cô đến thử xem!”