Chương 98
"Phải rồi, chuyện liên quan đến! ", Quân Tường muốn nói về chuyện của Bạch Tiểu Hoàng một chút.
Dù sao, có liên quan đến chuyện này, ít nhiều cũng có chút áy náy.
Thế nhưng Trần Nhã lại cắt đứt lời của Quân Tường.
Cặp mắt hoa đào dịu dàng lay động.
Cực kỳ giống với nụ hoa trôi bồng bềnh trên mặt nước.
"Đừng nói chuyện này nữa".
Trần Nhã nắm lấy bàn tay Quân Tường, đặt bàn tay vào trong lòng bàn tay của anh.
Quân Tường cảm thấy có chút kỳ lạ, quay đầu lại nhìn Trần Nhã: "Không giận sao?"
Ngón tay của Trần Nhã và Quân tường đan xen nhau.
"Đương nhiên là trong lòng có chút khó chịu".
"Nhưng, kể từ ngày gặp anh, em đã biết điều đó".
"Anh là mặt trời tỏa sáng ở trên bầu trời cao".
“Quá chói mắt, cho nên, chuyện như vậy, không cần phải nói với em, em thà coi như không biết".
"Đời người dài đằng đẵng, em nguyện ý làm đóa hoa ở bên cạnh anh, vì anh mà nở rộ".
Đây dường như là lần đầu tiên Trần Nhã chủ động bày tỏ.
Cặp mắt hoa đào khẽ chớp, giống như vì sao tinh tú trên bầu trời.
Dịu dàng thùy mị, âm thầm sưởi ấm cho Quân Tường.
"Dù sao, anh cũng là chồng của em".
Kiếp này, gặp được nhau đã là điều may mắn.