Chương 8
Tôi vội vàng gọi lại video cho Chu Dĩnh.
"Alo, sao vừa rồi mày đột nhiên ngắt cuộc gọi vậy? Không phải muốn quỵt đấy chứ?"
Tôi lạnh nhạt lườm cô ta: "Ng/u xuẩn."
"Mày dám m/ắng tao? Mày đang ở đâu?" Cô ta dừng lại: "Này, công viên phía sau mày sao quen mắt thế hả?"
Chu Dĩnh tức tối: "Mày theo dõi tao! Tao đã nói làm gì có chuyện tốt như miếng bánh rơi từ trên trời được chứ, quả nhiên mày là kẻ l/ừa đ/ảo!”
"Nghe này! Hai con q/uỷ âm trên người bà nội và mẹ cô đã biến thành q/uỷ thi rồi, đêm nay bọn họ sẽ ăn hết tất cả q/uỷ âm trong nhà cô, đến khi đó sức mạnh của bọn họ sẽ lên đến đỉnh điểm, nếu không giải quyết, cô ch*t là điều không phải nghi ngờ."
"Lại là trò l/ừa đ/ảo mới gì đây? Mày nói bà nội tao là q/uỷ thi có chứng cứ không hả?"
Tôi thật muốn quay người bỏ đi ngay lập tức, mặc cho Chu Dĩnh tự sinh tự diệt, nhưng nhìn vẻ mặt thèm ăn của Phong Sư nương nương, còn cả những sinh mạng vô tội trong tiểu khu này, tôi kìm nén hít sâu một hơi.
"Chu sa tôi bảo cô m/ua đâu rồi?"
Chu Dĩnh lấy một túi chu sa nhỏ trong túi xách ra: "Làm gì?"
"Chu sa có tác dụng dọa tất cả tà m/a sợ, q/uỷ thi cũng không ngoại lệ, bọn chúng chạm phải chu sa thì da sẽ mọc bọc nước, cô đi thử xem là biết tôi có lừa cô ngay không thôi." Nói rồi, tôi lại thêm một câu: "Dùng tiết kiệm chút, nói không chừng lát nữa còn có thể bảo vệ cái mạng nhỏ của cô đấy."
Chu Dĩnh kh/inh thường cười khẩy.
Lúc này, điện thoại của tôi nhận được một tin quảng cáo: "Cô gái 8 tuổi ra tay trấn q/uỷ, rốt cuộc là đại lão Huyền Môn hay là cố ý lừa bịp?"
Tôi hơi nhíu đầu mày.
"Ha ha ha ha ha ha, đứa trẻ trong video là mày hả, kẻ l/ừa đ/ảo?"
Xem ra Chu Dĩnh cũng nhận được tin quảng cáo này.
Trong video đúng là cảnh tượng hồi nãy tôi bày trận ở cửa tiểu khu.
Không ngờ là chú tài xế lại là một hot mạng, đoạn video này vừa đăng lên đã lên hot search luôn.
"Khu bình luận đều nói mày nên chăm chỉ học hành, phải tin tưởng vào khoa học."
Chu Dĩnh tỏ ra thấy vui khi người khác gặp nạn.