←
→
Chương 35 - Chương 33
Cô trợn tròn mắt nhìn Giang Tục, hồi lâu mới khôi phục thần chí.
Nói chuyện cũng lắp bắp: "... Cậu cậu cậu, gì chứ?"
"À." Giang Tục vẫn là thản nhiên như vậy, hoàn toàn không có ý ngại ngùng. Anh nhẹ nhàng buông tay Lâm Tây ra, dáng vẻ vô tội: "Hiểu lầm thôi."