Chương 4
Dương Tiểu Nhã
Cập nhật:
Trong ký túc xá, lần đầu tiên trong đời tôi không có cha mẹ, bác sĩ, y tá chăm sóc, một mình rửa mặt.
Ngay cả tiếng ve kêu bên ngoài phòng, tựa hồ cũng nhìn thấu tự do của tôi.
Ba mẹ em gái đều rất yêu tôi, chưa bao giờ bởi vì thân thể tôi kém mà cảm thấy tôi là liên lụy họ.
Hiện tại tôi lại xuyên không, có được thân thể khỏe mạnh tự do mà tôi tha thiết ước mơ, tôi sẽ sống thật tốt ở chỗ này, cũng hy vọng bọn họ có thể ở trong thế giới ban đầu, không cần bởi vì tôi rời đi mà đ/au buồn.
Đời người vốn là một cuộc chạy bộ một mình, trước kia tôi chưa từng dừng lại, hôm nay vẫn sẽ không.
Điện thoại di động ở bên gối nhẹ nhàng rung lên, sau khi bật sáng màn hình, là một tấm ảnh ánh trăng Giang Tâm gửi tới.
Giang Tâm:
“Cậu nói ánh trăng đêm nay rất đẹp, khóe miệng tôi mỉm cười, nhưng ánh mắt vẫn không nhìn trăng.”
Hô hấp tôi cứng đờ, hai má ửng đỏ.
Đầu óc có một loại ngứa ngáy không ngừng.
Trái tim có con nai nhỏ không ngừng nhảy nhót, khóe miệng không tự giác giương lên, là cảm giác kỳ lạ tôi chưa bao giờ trải nghiệm qua.
Nhưng... Giang Tâm là nhân vật chính thụ, mà tôi chỉ là nam phụ trong thời niên thiếu, đối với hắn quấn quít mới lên làm bạn trai tra nam.
Vai phụ và nhân vật chính chưa bao giờ có thể trở thành một đôi.
Sống lại một lần, tôi muốn sống cuộc sống mà tôi muốn sống.
Thi đậu đại học tôi thích, rời xa vận mệnh bị chìm dưới đáy biển, khỏe mạnh sống đến già.
Như vậy, tất cả những thứ này, liền bắt đầu từ…
Tránh xa việc yêu đương!