Truyện ma: Bảy nàng dâu (Full 85 chap + ngoại truyện) (Nàng dâu thứ 7 nhà họ Hoàng) – Thiên Yết

Thiên Yết
Cập nhật:

Chương 16: Sự kì lạ của Kim Nhã, sự khốn nạn của người mẹ

"Cậu ơi, Kim Nhã bị người ta dắt đi rồi cậu!" Cậu chưa hiểu chuyện gì nhưng cậu vẫn đứng im chăm chú nghe cô nói, lát cậu nắm vai cô lại rồi nói với giọng gấp gáp: "Chị à, chị nói gì, nói rõ tôi nghe xem!" "Kim Nhã! " "Kim Nhã? " Cậu liền xông vào phòng mấy đứa nhỏ, tụi nó ngơ ngác nhìn ra, cậu đảo mắt quanh phòng mà chẳng thấy con Kim Nhã đâu cả. Cậu liền chạy ra ngoài, thấy mặt mũi cô lạnh tanh, cậu liền nói: "Ai bắt nó đi, chị thấy ai bắt nó đi, ai dẫn nó đi!" Cô ôm vết thương thở hổn hển rồi chỉ tay xuống cái chỗ um kia, cái đèn lồng đã biến mất, hình như người đó đã tiến sâu vào khu rừng rồi, cô nói gấp: "Không biết là ai, chạy theo nó, nhanh lên!" Cô nắm cánh tay cậu rồi kéo đi, cậu kéo cô lại rồi nói: "Chị ở nhà đi, kêu người theo tôi, tôi chạy đi trước, có được không? "

Cô gật đầu cái rồi cậu đã buông cô ra, chạy như bay vào cái chỗ um kia, cậu chạy rất nhanh, mới một chút cậu đã biến mất trong màn đêm, cô chạy nhanh qua mấy nhà lân cận, gọi được bao nhiêu thì gọi hết, thấy cô hô hoán dữ quá ai cũng bị cuốn lên. Cô vừa hô xong thì dẫn được mấy người đàn ông trong thôn lại, chỉ tay vào cái cục cỏ tối kia rồi nói: "Mau đuổi theo, mau lên!" Vừa nói xong cô đã tối sầm mắt lại, cô vịnh tay vào cái hàng rào rồi té cái hụt xuống đất, trong cơn mơ màng cô nhìn lên thấy có một thằng nhỏ nó cúi xuống nhìn cô. Nó chớp mắt hai ba cái rồi nghiêng qua nghiêng lại, cô nhắm mắt lại rồi chẳng biết gì nữa. Cậu chạy theo hướng cô chỉ, vừa chạy vừa đảo mắt quanh quắt tìm dấu vết của người đã bắt Kim Nhã đi, cậu dừng lại thở gấp cái rồi quay mặt qua lại, chỗ này là bìa rừng, vừa tối vừa lạnh, lại có rất nhiều muỗi, cậu chỉ nghe thấy tiếng vo ve của muỗi quanh tai. Cậu nuốt nước bọt cái rồi nhắm mắt lại, lặng người đi một chút để nghe xem, rốt cuộc có nghe thấy tiếng gì ngoài tiếng muỗi không. Lát sau cậu nghe thấy tiếng lạo xạo, là tiếng bước chân, cậu nghe xem nó phát ra từ hướng nào, cậu liền chạy theo nó, cậu càng chạy thì càng tiến sâu vào rừng, giờ này rất nguy hiểm, nếu người đó muốn bắt Kim Nhã tống tiền hay là làm gì đó thì tại sao nhất định phải vào rừng chứ. Người đó nhất định là muốn gϊếŧ nó, cánh rừng này lâu nay ít ai qua lại, lại rất hoang vu, động vật hung hãn và rắn rết nhiều vô kể, người đó nhất định là người am hiểu hết địa hình ở đây, hoặc chỉ có thể là một tên điên nào đó thôi. Cậu càng đi sâu vào càng thấy mọi vật xung quanh lặng im như tờ, cậu liền đảo mắt quanh quắt, mới lúc nãy còn nghe thấy tiếng bước chân, bây giờ đã không nghe thấy nữa.

Cậu đứng đó một hồi thì chợt nghe có tiếng bước chân chạy dồn dập phía sau. Cậu quay lại nhìn thấy rất nhiều cái đuốt phát sáng trong màn đêm, nghe mọi người kêu to: "Cậu Cảnh Minh! " Cậu nghe vậy liền lớn tiếng trả lời lại, thấy mọi người tiến lại cậu mới cầm một cái đuốc rồi nói: "Đi theo tôi!" Mọi người cùng đi theo cậu, tìm kiếm cả nửa giờ mà vẫn không thấy gì. Cậu càng lúc lại càng lo lắng, cậu cùng mọi người lùng sục cả giờ sau vẫn không thấy gì, tự nhiên cậu lại nghĩ ai đó đã trêu chọc chị dâu mình, làm chị ấy sợ hãi. Nghĩ vậy thôi cậu đã thấy nhẹ lòng, ai trêu chọc còn đỡ hơn đây à sự thật, cậu tạm thời kêu mọi người quay về nhà kiểm tra, tạm thời nếu thấy không ổn sẽ quay lại đây ngay. Cậu hô hoán mọi người cùng nhau quay về, do trời đã khuya cộng với đuốt lửa cháy đã sắp tàn, cậu về để đổi đuốc khác luôn.