Truyện ma: Bảy nàng dâu (Full 85 chap + ngoại truyện) (Nàng dâu thứ 7 nhà họ Hoàng) – Thiên Yết

Thiên Yết
Cập nhật:

Chương 32: A Tỳ và cái bóng, sự thật giữa Cậu Cảnh Minh và bà Hoàng

"Thiếu phu nhân à!" Nó quay mặt qua, trợn mắt lên cười há há, mắt nó đầy những gân máu, cô lùi vào góc tường. Nó đứng dậy rồi nở một nụ cười làm lạnh cả căn phòng, cô nhìn nó không chớp mắt rồi nói: "Tiểu Oa, tại sao em lại nhập vào A Tỳ? Chẳng phải hai người là chị em sao?" Nó không nói gì, chỉ chầm chậm nhấc người bay lên không trung. Một cách chậm rãi, mắt nó trợn lên rồi nói: "Tôi sẽ trả thù!" Nói rồi nó hét lên một tiếng chói tai làm tất cả mọi thứ trong phòng đều bị lật đổ. Cô nhìn vào mặt nó, gương mặt nó xanh như tàu lá, mắt còn bị trợn lên. Cô thấy nó bay lại phía mình, hai tay nó dài ra nắm lấy cổ cô, miệng không ngừng đay nghiến: "Tại cô! Tất cả là tại cô!" Cô cảm nhận móng tay nó đâm vào cổ họng mình nghe một cái sựt thật là nhanh, cảm giác như máu từ cổ bắn mạnh xuống sàn.

"Á!" Cô ngồi dậy ôm lấy cổ mình, thấy A Tỳ ngồi trước mặt mà giật mình, cô đảo mắt nhìn ra bên ngoài xem rốt cuộc trời đã sáng hay thế nào rồi. Nhìn qua mấy cái bàn ghế và chậu hoa vẫn còn nguyên, A Tỳ trợn mắt lên tò mò hỏi: "Thiếu phu nhân à! Người làm sao thế?" Nó quay lại thắc mắc hỏi cô, nó đang vắt cái khăn thì đi lại. "Người gặp ác mộng à?" Nó giơ cái khăn ra rồi lo lắng hỏi, cô liền gật gật đầu. Nó nhíu mày nhìn cô lau mặt, cô thở dài rồi nói: "Chỉ là một giấc mơ kỳ lạ thôi mà." "Thiếu phu nhân... Có phải..." Thấy nó thấp thỏm, cô biết nó định hỏi chuyện gì nên liền nói tránh đi. "A Tỳ à, chuyện lời nguyền nhà họ Hoàng này, em biết được bao nhiêu?" "Thì em biết gì em đã nói thiếu phu nhân nghe rồi ạ, em có biết gì nữa đâu." Nó nói rồi thì nắm cánh tay cô, nước mắt lại mau chóng chảy ra.

"Thiếu phu nhân có phải người nằm mơ thấy gì không? Người nói em nghe với!" Cô im lặng một hồi, nó càng lo lắng càng giục cô hơn. Cô chặc lưỡi rồi nói bừa một câu cho nó khỏi hỏi nữa. "Ta thấy chó rượt nên giật mình thôi!" Nó nghe xong thì ngồi trầm ngâm. Cô liếc nhìn, thấy có gì lạ lạ trong ánh mắt nó, chợt khều nó hỏi: "A Tỳ à, đừng nói là em giấu ta cái gì đó nhé?" "Dạ đâu có! Em không phải giấu mà em đang nghiên cứu!" Nó nói giọng nhỏ nhẹ nhưng nghe có vẻ biết cái gì, thấy vậy cô hỏi luôn: "Nghiên cứu cái gì?" Nó nhìn cô nghiêm túc nói: "Thiếu phu nhân thấy chó rượt à? Chẳng lẽ lại bị chó cắn chết?" Cô nghe nó nói thì nhíu mày, suy nghĩ một hồi cũng không ra. "Ý em là sao?" "Em nghe nói trước khi chết, những vị phu nhân tiểu thư nhà này đều nằm mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ, sau đó họ chết giống y như vậy!"