Truyện ma: Bảy nàng dâu (Full 85 chap + ngoại truyện) (Nàng dâu thứ 7 nhà họ Hoàng) – Thiên Yết

Thiên Yết
Cập nhật:

Chương 49: Ngươi là ai?

Trưa đó tiễn đám cô và bà Hậu ra ngoài, cô xách trên tay đống chỉ màu đưa cho A Tỳ, quay qua chào tiểu thư ấy cái rồi về, vừa đi A Tỳ vừa nói: "Cô ấy tỉ mỉ đến độ còn chuẩn bị sẵn kim chỉ. Chứng tỏ rất nghiêm túc với hôn sự này!" Cô nhếch mép lên cười nhẹ: "Chính vì tiểu thư ấy quá nghiêm túc yêu cậu Cảnh Minh nên biết bao nhiêu lần tôi phải lao đao khốn đốn rồi!" Nói xong cô cũng đã về đến phòng, ngồi xuống uống một tách trà, quay mặt qua nhìn cái rổ chỉ. Đang suy nghĩ làm cách nào có thể xem được hết mấy bức tranh đó thì bà Hậu ngồi xuống cạnh, bà ấy hỏi: "Vẫn còn suy nghĩ về bức tranh tiểu thư Ánh Dương vẽ à?" Cô im lặng nhớ lại một lát rồi nói: "Đúng vậy! Tôi đang suy nghĩ làm cách nào để có thể lấy được mấy bức tranh ở đó, tôi muốn xem thêm một lần nữa!"

"Bức tranh đó làm sao?" "Rất kì lạ, tôi cứ nghĩ đó là một thế giới khác! Thậm chí còn cảm thấy thời gian như dừng lại vậy. Tôi cảm thấy rất sợ bức tranh đó, nhưng tôi biết điều quan trọng bây giờ là tìm ra con yêu chó kia. Trước khi hôn lễ được cử hành, nếu không chỉ sợ cái đầu tôi không còn thôi!" Nói rồi cô ngồi ủ rũ, bà Hậu đứng lên đi lòng vòng rồi nói: "Thật ra không phải là không có cách!" Nói xong bà ấy liền đứng dậy, cô quay mặt theo nhìn bà. Bà chỉ nói lại một câu rồi bỏ đi luôn. "Nhà này tiểu thư Ánh Dương thích nhất là ai?" Nói xong bà ấy mở cửa ra, chân bước ra ngoài. Cô ngồi đó thở dài dựa lưng vào ghế. "A Tỳ à! Thật sự phải nhờ cậu Cảnh Minh sao? Không phải ta nghĩ không ra, mà ngoài cách đó còn cách nào không? " "Bà Hậu đã nói như vậy rồi thì thiếu phu nhân nghĩ xem! Còn cách nào không? "

Cô bước lại gần cạnh cái cửa sổ rồi thẩn thờ nhìn ra ngoài. Thấy cô cứ thở dài lên từng hồi, A Tỳ mới nói: "Thiếu phu nhân sao thế? Chuyện mới bắt đầu thôi! Trước giờ đâu phải chưa trải qua khó khăn? Không cần phải buồn bã như thế!" "Ta có một người bạn! Những chuyện thế này hắn rất là rành, nhưng không biết thời gian qua hắn đã đi đâu nhỉ? Ta không thấy hắn quay lại đây nữa!" "Một người bạn sao? Có thể đi lại tự do trong nhà họ Hoàng sao? Lại còn là nam nhân?" Vẻ mặt A Tỳ đầy thắc mắc, cô mỉm cười cái rồi nói: "Đúng vậy, hắn biết tất tần tật chuyện trên đời, tuy hơi sất xược nhưng lại nhờ được nhiều việc. Hắn không phải là người đâu! Là một con quạ!" "Thiếu phu nhân làm bạn với quạ cơ à? À tôi nhớ rồi là con quạ hôm ấy đã chui vào áo của thiếu phu nhân"