Lâm Mạc Huy chậm chạp nói: “Sau khi chuyện công trường xảy ra ngày hôm đó, tôi đã đặc biệt tìm hiểu tất cả tư liệu về anh, bao gồm tính cách, cách làm việc chằng hạn." "Anh là một người rất tự phụ, cũng rất đề phòng, cách anh giài quyết một việc gì đó cực kỳ độc ác." "Cho nên, tôi đặc biệt thiết kế riêng cái hố này cho anh nhảy vào" "Bắt Chu Gia Phong, nhưng không giết hắn mà để hắn ta có cơ hội gọi điện thoại cho anh." “Lấy tính cách của anh cùng với cách hành sự của anh thì mà nhất định sẽ giết chết Chu Gia Phong và vụ oan cho tôi."
Sinh Ngô Phàm trực tiếp sững sờ ra đấy, bây giờ ông ta mới biết bàn thân mình rốt cuộc là thua ở chỗ nào rồi.
Sinh Ngô Phàm can răng: "Lâm Mạc Huy, nếu như anh giết tôi thì có thể như thế nào chứ" "Anh đừng có quên, tôi là người nhà họ Sinh, ngay cả nhà họ Chu cũng không dám giết tôi.” "Nếu như tôi chết ở thành phố Hải Tân này thì người nhà họ Sinh tuyệt đối nhất định sẽ không ngậm bổ hòn làm ngọt đâu." "Nếu như là người nhà họ Sinh bon tôi tự mình điều tra về việc này, Lâm Mạc Huy, cho dù anh có tí toán giỏi đến như thế nào thì cũng không thể c thoát được." "Đến lúc đó, anh cảm thấy, nhà họ Sinh có thể bỏ qua cho anh không."