Chương 2
Ta và mama vừa về đến phủ, thì đã thấy mẫu thân của Sở Vân Hành cùng hắn ta cũng mới tới phủ.
Trên bàn bày đầy trâm cài vàng mà Hàm Liên mới lấy từ chỗ ta.
Ta và mẹ ta bốn mắt nhìn nhau, mẹ ta không nói gì chỉ thưởng thức trà, mẹ Sở Vân Hành trán cứ lấm tấm mồ hôi:
“Đây là khế đất của Minh Nguyệt phường, coi như là thêm chút tâm ý của ta cho A D/ao.”
“Hàm Liên là biểu muội của Vân Hành, phụ mẫu của nó mất sớm, chỉ có duy nhất đứa con gái này, bọn ta cũng chỉ là nhận phó thác từ phụ mẫu của nó.”
Sở Vân Hành thuận theo mà tiếp lời của mẹ hắn ta: “Bá mẫu, nhị tiểu thư, ta đã trách m/ắng biểu muội rồi, chuyện hôm nay là nàng ta không đúng, khế đất này là chút tâm ý của ta và mẫu thân, xin nhị tiểu thư chấp nhận.”
“Sau khi thành hôn, ta sẽ sắp xếp cho muội ấy ở biệt viện, gia có gia quy, thê thiếp có tôn ti trật tự rõ ràng, ta tôn trọng nhị tiểu thư, sẽ không để biểu muội vượt quá giới hạn với nhị tiểu thư.”
Mẹ ta nhận khế đất, Sở Vân Hành và mẹ hắn ta đều thở phào nhẹ nhõm, chắc chắn những lời bàn tán bên ngoài đã làm bọn họ mất hết mặt mũi.
“Gia đình hai bên cũng là hai gia tộc có gia thế, A D/ao dù không phải đích trưởng nữ, nhưng cũng là đích thứ nữ, sao có thể dùng đồ người khác đã dùng mà đi lấy chồng được chứ?”
Sở Vân Hành liền trả lời: “Con nhất định sẽ làm cho nhị tiểu thư một bộ trang sức mới, quý giá và sang trọng hơn.”
Mẹ ta vừa cười và đỡ hắn ta đứng lên, rồi trò chuyện đến chạng vạng tối mới tiễn bọn họ ra về.
Sau khi bọn họ về, mẹ ta đưa khế đất Minh Nguyệt phường cho ta: “Chuyện hôm nay, con xử lý rất tốt.”
Ta bóp vai cho mẹ ta: “Là mẫu thân dạy dỗ tốt.”
Bắt đầu từ 3 tháng trước, Hàm Liên nghĩ ra trăm phương ngàn kế tìm cách buộc ta xuất đầu lộ diện, muốn ta thấy khó mà rút lui, từ hôn với Sở Vân Hành.
Nhưng ta cứ luôn án binh bất động, cho đến hôm nay mới lấy lùi làm tiến, nguyên nhân cũng là vì cha ta và cha của Sở Vân Hành sắp hồi kinh.
Hôn sự này do chính tay cha của Sở Vân Hành tác hợp, nếu như có chút sai sót nào, thì thanh ki/ếm của lão Hầu gia sẽ không tha cho Hàm Liên.
Vở kịch này, nếu Hàm Liên không ch*t cũng khó hạ màn.
Cho nên, hôm nay Sở Vân Hành đã đích thân tới tận cửa để tạ lỗi.
“Minh Nguyệt phường là cửa tiệm nổi tiếng nhất kinh thành, lợi nhuận một năm hơn mười ngàn lượng, bọn họ có thể m/ua được, cũng phải bỏ không ít tâm huyết.”
“Con gái cũng biết rõ vị trí của Hàm Liên trong lòng hắn ta.”
“Nhưng có trọng lượng thế nào thì cũng không qua được vị trí chính thất của con, sau này con sẽ phải lo liệu mọi chuyện trong Hầu phủ, không cần quá để tâm đến phu quân của con. Nếu như nó đi trước con, con hiển nhiên sẽ trở thành lão thái quân của Hầu phủ. Ai ai cũng phải kính trọng con, trên dưới Hầu phủ đều thuộc về con và con trai nối dõi của con.”
Ta hiểu rõ lời của mẹ ta, con trai nối dõi là đều quan trọng nhất bây giờ.