Chương 287: Không có tin tức tốt

Trí Bạch
Nguồn: truyenfull.vision
Tháng tám Giang Nam mưa bụi dày đặc, dày như hai đầu lông mày tương tư buồn của thiếu nữ. Mặc dù lúc nhỏ Lý Nhàn đã từng đến Giang Nam, nhưng khi đó phải chạy trối chết nên không có tâm tư gì xem mưa bụi Giang Nam như ca như vẽ. Hơn nữa chỉ ở lại Giang Nam chưa đầy một năm đã bị Dương Kiên phái thị vệ tìm được, nhân mã Thiết Phù Đồ một đường giết tới Trác quận. Gần một năm, nhưng Giang Nam trong trí nhớ của Lý Nhàn vẫn là mưa bụi liên miên, còn có dáng người tuyệt vời của thiếu nữ giặt quần áo ở bên bờ sông. Chỉ có điều lấy thân phận bây giờ của Lý Nhàn, muốn ra khỏi cửa cũng không phải là chuyện đơn giản. Chỉ là một cửa nho nhỏ của Đạt Khê Trường Nho và Trương Trọng Kiên kia cũng nói mãi mới qua, về phần ý tứ chỉ đem vài người cải trang xuôi nam hắn uyển chuyển biểu đạt, đã bị Đạt Khê Trường Nho và Trương Trọng Kiên hung hăng bóp chết trong trứng nước. Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Đạt Khê Trường Nho và Trương Trọng Kiên, Lý Nhàn chỉ đành cố gắng ép ý niệm trong đầu xuống. Theo như lời Trương Trọng Kiên, hiện giờ thật vất vả mới có địa bàn của mình, có mấy vạn binh tốt, dù hắn không lo cho mình thì cũng phải lo cho mấy vạn người này. Hơn nữa từ đầu đến cuối, Lý Nhàn cũng không phải người không biết lo cho bản thân mình. Nhưng mà Lý Nhàn xem mình như một bảo bối đã nguy, mà mọi người cũng xem hắn như một bảo bối quý giá lại càng thêm nguy. Nếu theo như lời Trương Trọng Kiên, nếu là Hồng Phất cô cô, đừng hy vọng nàng đồng ý cho con hạ Giang Nam. Lý Nhàn bĩu môi nói, cô cô không phải cũng từng chơi ở Giang Nam sao? Về phần Hồng Phất có thật sự khoái trá như vậy không, kỳ thật trong lòng mọi người đều biết rõ. Sau một phen cò kè mặc cả, Lý Nhàn không thể không mang theo năm trăm tinh kỵ cộng thêm Hùng Khoát Hải bộ chiến vô địch. Đương nhiên, cũng không thể thiếu Âu Tư Thanh Thanh từ sau khi Diệp Hoài Tụ tới Cự Dã Trạch cũng liền theo đuôi dính vào ở phía sau Lý Nhàn. Nữ nhi trong sáng không thấy được mọi mặt vấn đề, nhưng với khứu giác nhạy bén của nữ tử vẫn khiến nàng duy trì cảnh giác lúc ở với Diệp Hoài Tụ. Đương nhiên, cơ sở của loại cảnh giác này là nàng sợ Lý Nhàn bị nữ tử khi thì quyến rũ nghiêng nước nghiêng thành khi thì thanh thuần hại nước hại dân kia độc chiếm. Nhìn năm trăm kỵ binh được chọn ra kỹ lưỡng đang chờ xuất phát, đầu Lý Nhàn chợt to như cái đấu. Hắn nhìn nhìn Đạt Khê Trường Nho rồi Trương Trọng Kiên một chút, cười khổ nói: - Mang theo một đoàn kỵ binh như vậy ra khỏi cửa, chỉ sợ càng gây chú ý. Đạt Khê Trường Nho trả lời: