Tuyệt Thế Dược Thần
Chương 3820 Nhưng bọn họ thua rồi!
Trong lòng là Trâu Thụy cực kỳ kinh ngạc thực lực của hắn ta vượt xa những người cùng thế hệ, hắn ta vốn không thèm để ý đối thủ là ai. Nhưng trong số những đối thủ mà hắn ta nghĩ mình sẽ gặp ở trận chung kết hoàn toàn không có Vân Dịch. Ý nghĩ của hắn ta giống với người đời, giống với sư tổ của mình. Diệp Viễn lợi hại không có nghĩa là đệ tử của hắn cũng lợi hại. Nhưng sự thật là đệ tử của hắn rất lợi hại, đúng thật là một phiên bản của Diệp Viễn. "Hình như ngươi rất ngạc nhiên." Vân Dịch cười nói. "Đúng là hơi kinh ngạc thật, nhưng ai là đối thủ của ta cũng như nhau thôi. Chỉ là ngươi và sư muội của ngươi thật đúng là vô sỉ, cố ý ẩn giấu thực lực, khiến đối thủ khinh thường các ngươi." Trâu Thụy nói. Vân Dịch giơ hai ngón tay ra, cười nói: "Thứ nhất, Ninh sư tỷ là sư tỷ của ta, không phải sư muội. Thứ hai, chúng ta cũng không cố ý ẩn giấu thực lực. Sư tôn nói cho chúng ta biết, mỗi Luyện Dược Sư đều có ưu điểm của mình, bảo chúng ta học tập ưu điểm của bọn họ. Bao gồm cả ngươi cũng như thế." Trâu Thụy nghe vậy cười to nói: "Nói bậy nói bạ! Kẻ mạnh là vua, kẻ yếu dựa vào cái gì để làm sư tỷ? Còn nữa, chỉ có cường giả mới đáng học tập, kẻ yếu có gì đáng học hỏi hả?" Trong tất cả Thánh Địa, đều là kẻ mạnh là vua. Chỉ cần thực lực đủ mạnh, có thể chiếm lấy địa vị của người khác. Thực lực của Ninh Tư Ngữ không bằng Vân Dịch, lại có thể làm sư tỷ, chẳng phải rất buồn cười hay sao? Còn nữa, kẻ yếu có cái gì đáng để học tập hay sao? Chỉ có cường giả mới có chỗ ưu việt! Nên Trâu Thụy cảm thấy lời này đúng là xằng bậy. Vân Dịch nhún vai, thản nhiên nói: "Ngươi thích là được." Hắn biết người ngoài không thể tiếp nhận được điều này, thực tế thì ban đầu hắn cũng không chấp nhận được. Song sau khi Diệp Viễn kể lại những việc hắn trải qua ở thành Vân Cao, đám Vân Dịch mới biết được đúng là như vậy. Nhược điểm của người thất bại bị phóng đại hết mức, che lấp ưu điểm của họ. Chỉ khi có được tấm lòng khoan dung độ lượng mới có thể thấy được ưu điểm ở họ, học được nó và áp dụng cho mình. Diệp Viễn đã trải qua như thế, hắn cũng dạy các đệ tử như vậy. Mặt Trâu Thụy tối sầm, hắn ta gằn giọng: "Không sao, ta muốn ngươi phải thất bại thảm hại trong trận chiến này!" Trận chung kết đã nhanh chóng bắt đầu, thực lực của Trâu Thụy quả là mạnh mẽ, đúng là một phiên bản yếu hơn của Diêu Thư Thiên Đế. Vừa bắt đầu đã tạo cho Vân Dịch một áp lực khổng lồ. Rốt cuộc Vân Dịch cũng thể hiện toàn bộ thực lực trong trận chiến này. Từ khi bắt đầu Đại hội Đan Đạo Vạn Vực, Vân Dịch cũng trưởng thành hơn rất nhiều. Hắn không hề lui bước trước Trâu Thụy hùng mạnh. Hai người đại chiến ba ngày ba đêm, rốt cục phẩm chất đan dược của Vân Dịch cũng áp chế được Trâu Thụy! Mà bên kia, Ninh Tư Ngữ cũng chiến thắng tên còn lại của Vân Tâm Giới bằng ưu thế có hơi yếu hơn. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên! Tuy rằng trước đây các Thánh Địa đều thèm thuồng bản chép tay của Dược Tổ, nhưng các trong lòng các lão tổ đều biết là rất khó. Vân Tâm Giới lớn mạnh, không chỉ là có một Dược Tổ. Sự hùng mạnh tích lũy trong vô số năm, bất cứ thế hệ nào cũng đều có vượt trội! Tuy rằng nhiều năm nay Vân Tâm Giới không ra tay, nhưng không ai dám nghi ngờ sự lớn mạnh của bọn họ. Nhưng bọn họ thua rồi! Ba thầy trò Diệp Viễn vượt xa Vân Tâm Giới! Chắc chắn Diêu Thư Thiên Đế đang quan sát chỗ này, hắn ta khoe khoang trước mặt Diệp Viễn đồ tôn của mình là người đứng đầu thế hệ trẻ. Giờ thì tự vả mặt mình bôm bốp! Người đứng đầu thua rồi! Sư tôn thua, đồ tôn cũng thua.