Chương 1322 “Đạo Tâm Ma Tông?”

Tư Không Tiếu
Nguồn: tamlinh247.us
CHƯƠNG 1322 “Ngồi đi” Cửu Thiên lên tiếng nói với Lâm Sơ. Lâm Sơ của ngày hôm nay ăn mặc không bình thường, vậy mà hiếm khí mặc đồ nữ. Sau khi chải chuốt sửa soạn, Lâm Sơ rõ ràng trông giống đàn ông thật sự có vài phần nữ tính, làm cho Cửu Thiên nhìn cũng kinh ngạc không thôi. Lâm Sơ cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi xuống. Cô ta đi thẳng vào chủ đề: “Cửu Thiên, bây giờ tu vi của anh đã tới Địa Canh cấp mấy? Cấp bảy hay cấp tám, hoặc đã bước vào Địa Canh đỉnh phong?” Cửu Thiên cười nói: “Cái này rất quan trọng sao? Đợi khi tôi đánh với Thiên Vĩnh Phúc, cô tự nhiên sẽ nhìn thấy. Đúng rồi, bây giờ tôi nên gọi cô là Sở Linh tiểu thư hay tiếp tục gọi là Lâm Sơ?” Lâm Sơ nhíu mày nói: “Anh vẫn là gọi tôi là Lâm Sơ đi. Cái tên Sở Linh này, tôi rất lâu không dùng rồi” Cửu Thiên gật đầu nói: “Được, Lâm Sơ tiểu thư. Tìm tôi có chuyện gì sao?” Lâm Sơ cắn răng, trầm mặc một lúc, sau đó đưa bàn tay về phía Cửu Thiên, nói: “Một chữ lần trước anh viết cho tôi, tôi chưa tham ngộ được. Tôi biết, đây chắc chắn là công pháp rất lợi hại. Đối với tôi có tác dụng rất lớn, nhưng tôi thật sự không xem hiểu. Hôm nay muốn xin anh tặng thêm một chữ. Cửu Thiên cười nói: “Chuyện nhỏ” Nói xong, Cửu Thiên lại viết một chữ “Nhất” vào trong tay Lâm Sơ. Mắt Lâm Sơ nhìn Cửu Thiên nói: “Anh đang giỡn tôi đấy à? Sao lại là một chữ Nhất. Cho dù anh viết chữ Nhị cũng được. Cửu Thiên nói: “Công pháp này chính là nhìn thấu chữ này. Cô không cần hỏi tôi. Lúc đầu tôi cũng là nhìn thấu chữ này mới luyện thành. Vậy nên tôi chỉ biết viết chữ này. Nếu cô không tin, có thể đi hỏi đám Sở Trực sư huynh. Bọn họ cũng đều từng luyện chữ này” Lâm Sơ đảo ngược mắt, nói: “Tôi biết, anh là đang chê thiên tư của tôi dốt nát, cố ý lấy một công pháp nhử tôi. Anh không thể giải thích một chút cho tôi à, cái này rốt cuộc luyện thế nào?” Cửu Thiên trầm ngâm một lát, nói: “Tôi cũng không biết nên giải thích thế nào. Như vậy đi, cô tới xem thử thành quả tôi luyện, có lẽ có hỗ trợ với cô. Nói xong, Cửu Thiên kéo tay của Lâm Sơ, chuyển hóa canh kình của mình thành một bộ phần lực lượng thần hồn, rót vào trong cơ thể của Lâm Sơ. Lâm Sơ cảm nhận rõ lực lượng thần hồn của Cửu Thiên, bỗng sửng sốt nói: “Đây là... đây là... Cửu Thiên mỉm cười thu tay lại, nói: “Cô hiểu rồi sao?” Trong mắt Lâm Sơ lập lòe ánh sáng, nói: “Chẳng trách anh không sợ Đoạt Hồn Pháp Quyết của tôi, thì ra anh có loại lực lượng này hộ thể. Lực lượng này tuyệt đối có thể tăng cao sức công kích của Đoạt Hồn Pháp Quyết. Thậm chí còn có thể giúp tôi luyện thành bộ pháp quyết đó.” Trong vẻ mặt của Lâm Sơ mang theo vài phần kích động. Cửu Thiên cười hỏi: “Tôi muốn hỏi, Đoạt Hồn Pháp Quyết của cô học từ đâu, nghe ý của cô còn có công pháp giống như vậy?” Lâm Sơ nói: “Phải. Đây là công pháp tôi cửu tử nhất sinh có được ở trong phủ đệ của một ma tu. Tương tự với nó, còn có một bộ công pháp Diệt Phách. Anh muốn xem thử không?” Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Đương nhiên muốn. Lâm Sơ mỉm cười chìa tay về với Cửu Thiên, nói: “Mười lọ đan dược, phải từ huyền đan trở lên. Cửu Thiên dở khóc dở cười nhìn Lâm Sơ nói: “Cô từ đâu biết tôi có đan dược?” Lâm Sơ cười nói: “Sư huynh tốt của anh, Hàn Liên nói. Bọn họ đều nói anh là cái túi đan dược to, có được một tòa phủ đệ của Tiên Khí Sư. Huyền đan cỏn con, vẫn lấy ra được nhỉ!” Cửu Thiên cười khổ từ trong ngực móc ra mười lọ đan dược, trực tiếp đặt ở trước mặt Lâm Sơ. Lâm Sơ mặt mày kinh ngạc nói: “Anh thật sự có à!” Cửu Thiên suýt nữa ói máu, thì ra cô nàng này đang hét giá. Còn chưa đợi Cửu Thiên phản ứng, Lâm Sơ trực tiếp đoạt đi mười lọ đan dược, vung tay từ trong ngực móc ra một cái thẻ sắt, ném cho Cửu Thiên. Vừa nhận lấy, Cửu Thiên đã cảm nhận được cảm giác mát lạnh. Nhìn kỹ lại, trên cái thẻ sắt này, thì ra là một bộ công pháp hoàn chỉnh được ghi bằng chữ Khải nhỏ. “Đoạt Hồn Diệt Phách Quyết!” Liếc mắt một cái, Cửu Thiên mặt mày sững sờ. Thì ra cái gọi là Đoạt Hồn Pháp Quyết, chỉ là nửa bản trước của pháp quyết này. Nửa phần sau chính là Diệt Phách Tâm Quyết mà sư phụ Ngô Tân của hắn cũng không biết. Mỗi một chữ đều như mang theo lực lượng chấn nhiếp thức hải. Nhưng Cửu Thiên từng luyện Sinh Tử Chuyển Luân Kình và Nhất Nguyên Đạo Quyết, đối với những cái này lại có kinh nghiệm ứng đối phong phú. Không lâu sau, hắn đã đọc thuộc cả bản công pháp. Mỗi một chữ, mỗi một nét, đều in sâu trong đầu của hắn. Bây giờ Cửu Thiên có thể nói là một ánh mắt lướt mười dòng, nhìn qua không quên, đây chính là chỗ tốt khi thức hải mở rộng. Ghi nhớ tất cả xong, Cửu Thiên lật thẻ sắt lại. Đằng sau vậy mà còn có mấy chữ lớn, hình như dùng máu viết thành. “Công pháp bí kỹ của Đạo Tâm Ma Tông. Bản tông tu luyện, người truyền ra ngoài, chết!” “Đạo Tâm Ma Tông?” Cửu Thiên lẩm bẩm nói. Cửu Thiên nhíu mày.