Võ Tôn Đỉnh Cấp

Tư Không Tiếu
Cập nhật:

Chương 903 "Cửu Thiên, anh cũng tham gia chứ?”

 

CHƯƠNG 903 Chú Thương nói: “Các vị, xin đừng lạc quan như vậy. Côn trùng thông thường có thực lực không tệ đương nhiên chỉ thuộc Ngoại Canh cảnh, nhưng các người nhìn những con côn trùng có áo giáp xanh đỏ kia đi. Chúng có thể được gọi là Trùng Tướng, thực lực ước chừng hơn một bậc, có thể so với võ giả của Nguyên Canh cảnh. Nam Kiếm Vương Bộ Vân lúc này lại bước lên trước một bước, cất cao giọng nói: “Loại côn trùng này cứ giao cho Bộ Vân tôi. Sao có thể chỉ vì một vài con côn trùng mà cản trở đường đi được. Ngài Thương, ngài còn muốn dặn dò gì nữa không?” Chú Thương cẩn thận suy nghĩ rồi nói: “Chắc là không có, chỉ là tôi có chút hơi lo lắng thôi.” Trong mắt chú Thương hiện lên một tia khác thường, nhưng khi quay đầu lại thì chỉ nói: “Nhưng đó cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Nếu chư vị thật sự muốn đánh thì có thể thử một chút. Tôi đề nghị đánh từ xa trước “Có lý!” Nam Kiếm Vương gật đầu nói. Sau đó, Nam Kiếm Vương rút thanh kiếm bên hông ra. Thanh trường kiếm dài ba thước, phát ra ánh sáng màu bạc, hoa văn bên trên phức tạp và đẹp mắt, trong tay cầm một thanh kiếm hoa, Nam Kiếm Vương hỏi: “Có ai nguyện ý cùng Bộ Vân tôi đi giết những con côn trùng này không?” Mọi người lớn tiếng đáp lại, Cửu Thiên không nói gì, hắn đứng xa xa nhìn những con côn trùng kia, luôn cảm thấy có gì đó không ổn, đây là trực giác, một trực giác không thể giải thích thành lời được. Dù sao hắn có thể cảm nhận được, tổ côn trùng này nhất định không đơn giản như những gì đã nhìn thấy trước mắt. Bàn tay khẽ vuốt ve thân thể Tiểu Hắc, Cửu Thiên hỏi: “Tiểu Hắc, ngươi cảm thấy những con côn trùng này thế nào.” Tiểu Hắc gật đầu rồi lại lắc đầu. Bày tỏ bản thân cũng không chắc chắn lắm. Lúc này, mọi người trên thuyền đã đi theo Nam Kiếm Vương nhảy xuống thuyền rồng, bước lên một chiếc thuyền kiếm nhỏ hơn. Không cần suy nghĩ nhiều cũng có thể đoán được chiếc thuyền kiếm này là đồ vật không gian của Nam Kiếm Vương. Một thanh trường kiếm được dùng làm thuyền, phù văn khảm trên thân thuyền hoa lệ đến cực điểm. Nó hoàn toàn phù hợp với tính cách hay khoe khoang của Nam Kiếm Vương. Nam Kiếm Vương tay cầm trường kiếm uy phong lẫm liệt, trước con mắt của mọi người, ông ta dẫn theo một đám cao thủ chuẩn bị lên đường. Đột nhiên, Phùng Liễu nhìn về phía Cửu Thiên vẫn không di chuyển, nói: "Cửu Thiên, anh cũng tham gia chứ?” Mọi người nghe vậy thì lập tức nhìn về phía Cửu Thiên, trong mắt của không ít người đã mang theo vài phần khinh thường. Chú Thương cũng nhìn về phía Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên tiểu huynh đệ, cậu không định đi sao?” Cửu Thiên trầm ngâm trong chốc lát, quay đầu nhìn về phía Thập Tam nói: “Thập Tam, cậu đi trước xem xét một chút, nếu như có gì đó không ổn thì lập tức trở về bẩm báo” Thập Tam hiểu rõ gật đầu, bóng người nhoáng một cái đã hóa thành một cơn gió nhẹ đi đến thuyền kiếm. Nhìn thấy Thập Tam đã lên thuyền, những người khác cũng không nhiều lời nữa. Dù sao ở trong mắt bọn họ thì Cửu Thiên cũng chỉ là một tiểu tử không có bản lĩnh mà thôi, nếu như hắn muốn lên thì nói không chừng còn có không ít người phản đối nữa. Đành chịu thôi, hắn là người khí võ song tu, làm sao người ngoài có thể nhận ra được chứ? Hơn nữa, từ sau khi luyện được Sinh Tử Luân Chuyển Kình ở trong địa lao thì toàn thân hắn toát ra một luồng khí tức thần bí. Ngay cả những vị sư tôn quen biết hắn cũng đều không thể xác định được tu vi của hắn trước khi Cửu Thiên ra tay. Cho nên những người này càng không thể nhận ra, họ chỉ cho rằng Cửu Thiên là một kẻ yếu đuối đáng thương. Cửu Thiên đương nhiên cũng sẽ không giải thích, hắn đứng trên thuyền rồng nhìn Nam Kiếm Vương đang đi về phía đám côn trùng kia. Cửu Thiên chậm rãi bước đến bên cạnh chú Thương, nói: “Chú Thương. Ngài vừa nói ngài có chút lo lắng. Tôi có thể hỏi ngài đang lo lắng điều gì không?” Chú Thương liếc nhìn Cửu Thiên, biểu cảm trên khuôn mặt trở nên hơi ngưng trọng.