Nói xong nàng hớn hở xoay người chuẩn bị dắt ngựa. "Khoan, tiểu thiếp chưa nói hết." Vương Tử Lăng cau mày nhăn mặt, xoay lại: "Sao nữa?" Trương Tuyết Như bước đến gần nàng hơn, tay nắm dây cương mỉm cười: "Thế nên muội cũng là tiểu thiếp của vương gia, vương phi đã phất cờ đứng dậy tiếp ứng cho vương gia thì tiểu thiếp này đâu thể ở lại mà không hưởng ứng." Vương Tử Lăng nghe nàng ta nói thế thì vuốt cằm suy nghĩ tìm cách từ chối, một mình đi mới dễ dàng xoay trở, thêm người thì dễ có thêm rắc rối. Trương Tuyết Như biết nàng muốn từ chối mình nên bồi thêm: "Nếu vương phi không đồng ý để muội đi cùng thì...." "Được rồi, đi thì đi, nhưng chỉ có một con ngựa, muội có biết cưỡi không?" -Vương Tử Lăng bất đắc dĩ đồng ý. "Biết chút đỉnh, vương phi cứ giao cho muội." - Nàng ta hớn hở không thua kém nàng, xung phong dẫn ngựa đi trước. Vương Tử Lăng thở dài lắc đầu đi theo sau, đành chịu, ai biểu âm mưu bị người ta phát hiện.