Vương Tử Lăng mỉm cười, nâng nhẹ người hôn dọc từ cổ lên trên rồi cắn nhẹ vào vành tai, chiếc lưỡi ấm nóng liên tục đảo vòng quanh tai làm cơ thể chàng dâng lên cảm giác thống khoái cùng cực, cổ họng không ngừng phát ra âm thanh mờ ám, bàn tay to lớn ôm chặt lấy eo nàng, khẽ nhếch môi.
"Nàng học ở đâu ra những thứ này?"
Vương Tử Lăng trong tư thế hai gối quỳ trên giường, mông lại ngồi trên phần dưới Gia Cát Lập Vân, nàng bật dậy lắc đầu, cười huyền bí: "Thiếp chỉ vô tình đọc được trong vài quyển sách."
Nàng cảm nhận được phía dưới mông mình vật cứng cứng đó lại tiếp tục động đậy, cứ như muốn phá tan lớp rào chắn mỏng tăng kia vọt ra ngoài, nó đang muốn trỗi dậy dưới mông nàng.
Đang định chồm xuống hôn tiếp thì người phía dưới đã xốc lại tinh thần, ôm eo nàng đặt xuống dưới, cơ thể ấm nóng một lần nữa đàn áp cơ thể nàng, khí thế hừng hực như hổ đang vồ lấy con mồi.
"Nếu vậy có lẽ ta không cần khách khí nữa."
Nàng chỉ kịp nghe câu này, sau đó, sau đó.