Vương Phi Giá Đáo!!! Lê Tất Thất

Chương 46

Hạ Uyển Nhu nghẹn lời chỉ biết im lặng. Minh Lan đang quỳ mặt dần biến sắc chuyền từ trắng sang xanh, giờ lại từ xanh chuyển thành tái mét, lắp bắp: "Vậy cũng đâu thể buộc tội nô tì, chỉ là trùng hợp nô tì cũng mất chiếc khăn tay nên nhận nhầm thôi ạ." Nàng gật đầu: "Đương nhiên ta không thể kết tội ngươi chỉ vì một chiếc khăn và một chiếc vòng được,  nhưng ngươi có nghĩ vì sao ta lại nhắm vào ngươi thay vì những người khác không?" Minh Lan lắc đầu: "Nô tì ngu muội nên không biết ạ." Vương Tử Lăng đứng dậy bước đến gần, ngồi xổm xuống đối diện, ánh mắt nàng như dao găm xuyên qua từng thớ thịt nàng ta: "Bởi vì trước khi ngã xuống thuyền ta đã thấy rõ mặt ngươi, chỉ là ta không mấy để tâm đến ngươi và cũng đang cho ngươi một cơ hội để chuộc tội, nếu khai rõ ràng ta đảm bảo sẽ cầu xin vương gia tha tội chết cho ngươi." Minh Lan sợ hãi cúi gầm mặt, lòng khẽ dao động nên nghiêng đầu liếc nhìn Hạ Uyển Nhu.