Chương 15: Pháo Hôi Nữ Phụ (Quyển 1) - Chương 15: Nữ phụ giới giải trí 14

Bổn Cung Vi Bàn
Nguồn: truyenfull.vision
Editor: Trầm Âm “Minh Ca, cô thật không biết xấu hổ, cô cứ chờ bị mọi người phỉ nhổ đi!” Trên mặt đất, nam N đứng dậy, hắn không dám lại gần Minh Ca nữa, chỉ đứng rất xa hướng về phía Minh Ca phỉ nhổ, sau đó căm giận rời đi. Bất quá chỉ là hai lần quăng ngã mà thôi, có cần phải tỏ vẻ như thư thế không vậy? Minh Ca thở dài, cô luôn luôn hành sự điệu thấp, chỉ là hôm nay quá ngứa tay. Haizzz, con đường trở thành siêu sao của cô lại có thêm một chướng ngại rồi, thật là bi kịch! “Thân thủ không tồi nha!” “Quá khen!” Cằm Minh Ca khẽ nâng, khách khí trả lời. Đối diện chính là tên anh trai biến thái kia của An Hữu Lam. Thời điểm Minh Ca mới vừa đến đoàn làm phim, trừ bỏ phim trường thì nơi nào cô cũng không đi. Cô sợ tên biến thái này trả thù, sau lại phát hiện An Lãng cũng không làm khó chính mình. Ngay cả Tạ Ngọc, cũng không biết có phải là được An Hữu Lam trấn an chuyện giữa cô và An Lãng hay không mà hắn cũng yên hơi lặng tiếng. Cho nên ở phương diện dư luận cũng quá đả kích cô, hoàn toàn không giống như kết cục của nguyên chủ, bị đủ mọi cách gây khó dễ. Biết sự kiện chia tay này hẳn là đã bình ổn, lúc này Minh Ca mới nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc cũng có cảm giác thay đổi cả thế giới…… An Lãng hướng Minh Ca vẫy tay, “Lại đây!” Lúc trước Minh Ca ở phòng bệnh của hắn lắc lư bất quá là vì để cho hắn thấy thái độ của chính mình. Hiện giờ sự kiện đã qua, Minh Ca đối với tên muội khống này hận không thể cách hắn càng xa càng tốt. Cô đi về phía cửa phòng bao của mình, một bên còn khách khí đáp lại, “Bạn của tôi còn đang đợi tôi, hôm nào có thời gian lại cùng An tiên sinh ôn chuyện!” A n Lãng không nói gì, thời điểm Minh Ca đi ngang qua hắn, hắn duỗi tay kéo cánh tay cô. Minh Ca trở tay bắt lấy cổ tay hắn. An Lãng giống như đã đoán trước được thủ đoạn của cô. Ngay tức khắc liền linh hoạt trượt ra khỏi bàn tay cô, sau đó vươn tay đè lên bả vai Minh Ca. Khuỷu tay của Minh Ca hướng về phía eo của An Lãng, một chân đá về phía đầu gối hắn. Cái chân đang nâng lên của cô bị An Lãng bắt lấy, tay hắn giữ chặt, cô giống như một tiểu dã thú bị mắc vào trong bẫy. Cô bắt đầu phản kháng nhưng lại không có hiệu quả, sau đó bị hắn kéo ôm vào trong lòng ngực. Trong phòng bao của An Lãng, một đám phụ nữ ngồi đầy trên ghế sô pha, bất quá đều ngồi ngoan ngoãn, không có ai ca hát, cũng không có ai nói chuyện. An Lãng mang theo Minh Ca xoay người vào phòng bao. Phòng bao này ngay cả một ánh đèn cũng không có, Minh Ca ngay từ đầu không thấy được những người phụ nữ này, đợi đến lúc An Lãng hô một tiếng, “Tất cả đều cút đi!” Lúc này, mười mấy người phụ nữ rũ đầu nhanh như chớp nhìn sang hướng Minh Ca cùng An Lãng, sau đó tất cả đều đi ra khỏi phòng. Người ra cuối cùng còn đặc biệt tâm lý mà đóng cửa lại. Cửa vừa đóng lại, Minh Ca lập tức biến thành một con mèo hoang, khuỷu tay chỏ về phía cằm An Lãng, chân dùng sức dẫm lên chân An Lãng…… Nháy mắt tiếp theo trời đất liền quay cuồng, cô bị An Lãng trực tiếp bế ngang, sau đó bị ném lên sô pha. Vừa mới ngồi dậy, đã bị thân thể rắn chắc của nam nhân đè ép.