Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính
Chương 103
:
0
Đoạn thời gian đó mẹ Dư lại thường xuyên xin nghỉ chăm sóc cho Dư Chân bị bệnh, một tháng, có một nửa thời gian không có cách nào làm việc được.
Người phụ trách của xưởng không có cách nào khác, tìm mẹ Dư nói chuyện riêng, cuối cùng cho chút bồi thường, đuổi việc mẹ Dư.
Sau đó, mẹ Dư chưa từng tìm được công việc nào ổn định, chỉ dựa vào những công việc lặt vặt mà người xung quanh giới thiệu, giúp đỡ giảm bớt khoản chi tiêu trong nhà.
Nói tóm lại điều kiện nhà họ Dư không tốt lắm, dù đây là sinh nhật năm mươi tuổi của mẹ Dư, cũng chưa từng nghĩ tổ chức gì đó, chỉ định mua nguyên liệu về nấu một bàn cơm, lại mua thêm một cái bánh ngọt nhỏ là được.
Thậm chí vợ chồng hai người cũng không có ý định nói với con gái.
Nhưng Dư Tâm Duyệt đã biết, trước đó đi cục cảnh sát làm đơn xin đổi tên đổi sổ hộ khẩu, cô ấy đã lặng lẽ ghi nhớ sinh nhật của vợ chồng hai người.
Lúc ấy suy nghĩ đến chuyện sinh nhật trên sổ hộ khẩu không chính xác, còn hỏi riêng anh họ Dư Phi một chút.
Quả nhiên, sinh nhật của mẹ Dư trước một tháng so với thời gian ghi trên sổ hộ khẩu.
Trái lại ba Dư thì chính xác.
Ba mẹ giấu không nói, Dư Tâm Duyệt cũng không vạch trần, chỉ là tối hôm qua trước khi đi ngủ có nói với mẹ Dư, sắp đến lúc đi học muốn hôm nay đi ra ngoài mua ít đồ, hỏi bà ấy có thể đi với mình không.
Con gái đã lên tiếng, tất nhiên mẹ Dư sẽ đồng ý rồi.
Hôm nay vốn dĩ ba Dư phải đi làm, nhưng nghe con gái muốn mua đồ, lo lắng hai mẹ con đón xe không tiện chuyện mang xách đồ, cho nên cũng xin nghỉ một ngày đi theo.
Vì vậy sáng sớm hôm nay, sau khi một nhà ba người ăn sáng xong, thì ngồi lên xe ba Dư, lên đường đến phố đi bộ gần đó.
Ở trên đường Dư Tâm Duyệt mua trà sữa, vợ chồng nhà họ Dư đều nói không uống, nói có mang theo nước.
Dư Tâm Duyệt nhìn một chút, đúng là trong túi xách của mẹ Dư có đặt một cái bình nước, mặc ngoài đã bị sờn cũ, hiển nhiên đã dùng được mấy năm.
Trái lại không phải tiết kiệm là không tốt, chẳng qua là tình huống của ba mẹ Dư hiển nhiên là bị buộc phải tiết kiệm, ngay cả một chai nước suối hai tệ bên ngoài cũng không mua nỗi. Mà ở trong phạm vi năng lực của bọn họ, lại cố gắng mua quần áo tốt nhất cho cô ấy.
Bỗng nhiên Dư Tâm Duyệt hơi chua xót trong lòng.
"Trước tiên chúng ta đi dạo phía trước đã." Cô ấy làm bộ như không có chuyện gì, vòng tay mẹ Dư kéo bà ấy đi phía trước.
Phố đi bộ của khu Phong Thành có chút năm tháng, từ trên cao nhìn xuống, giống như một cái hình bát quái, chính giữa là một công viên cho dân cư đến thả lỏng nghỉ ngơi, xung quanh đều là lầu dân cư cao năm sáu tầng, còn có cửa tiệm quần áo, quá ăn nhỏ, tiệm trà sữa, còn có mấy mấy cái thẩm mỹ viện.
Nhân viên bán hàng ngây ngẩn một chút, sau khi bình tĩnh, nắm tay mẹ Dư mang vòng vào.
"Vòng tay này rất vừa vặn, tay dì rất đẹp, da cũng trắng, rất đẹp ạ!" Nhân viên bán hàng quen thuộc khen ngợi.
Đây cũng không phải là nhắm mắt khen bừa, mà là sự thật.