Chương 64: Dịch trạm Vọng Kinh (Hạ)

Thạch Chương Ngư
Nguồn: truyenfull.vision
Tất nhiên nếu so với hắn thì Mộ Dung Phi Yên đơn thuần hơn nhiều, nàng nói khẽ:" Đời này khó mà tìm được". Từ lúc nào không biết nàng đã lao vào cuộc cải vã với hắn, mà thường nàng là người thua cuộc. Nhiều lần cải vã đã chứng minh, nàng không có khả năng chiếm được tiện nghi trước Hồ Tiểu Thiên. "Chỉ những người kiên nhẫn tìm kiếm, cuối cùng mới phát hiện được ưu điểm của ta!" Hồ Tiểu Thiên phát hiện trước mặt một nữ tử thuần khiết không chút tâm cơ nào, nói một ít lời bậy bạ cũng là một niềm vui. Nhưng bất kể hắn nói thế nào, Mộ Dung Phi Yên vẫn không hiểu được ý hắn:" Sao ta lại không nhìn thấy 'sở trường' của ngươi". Lúc nói chuyện nàng còn nhìn nửa người dưới của hắn. Hồ Tiểu Thiên có chút buồn bực rồi, lão tử mặc quần đương nhiên ngươi không phát hiện được. Rất nhanh sau đó hắn liền ý thức được ý nghĩa lời nói của Mộ Dung Phi Yên về cái "không có sở trường(chỗ nào dài)" không như ý nghĩ bậy bạ của hắn. Vì vậy gia hỏa này cũng học bộ dạng của Mộ Dung Phi Yên duỗi thẳng chân, khoan hãy nói chuyện khác, chỉ riêng việc chiều dài chân của hai người gần như bằng nhau. Không khoa học a, bản thân mình cao hơn Mộ Dung Phi Yên không ít cỡ 7 - 8 cm, tỉ lệ này không giống nhau, bản thân mình phát triển ở nửa người trên a. Gia hỏa này nhìn qua hai chân của Mộ Dung Phi Yên, tuy rằng cách một lớp trường bào nhưng vẫn có thể nhìn thấy một ít duyên dáng, bắt mắt, hắn nói:" Chân ngươi thật dài!". Khuôn mặt Mộ Dung Phi Yên nóng lên, gia hỏa này thật không có y tứ, cái gì cũng có thể nói ra, nàng vội vàng co chân lên, rồi lấy tay ôm đầu gối của mình, hung hằng trừng mắt liếc Hồ Tiểu Thiên:" Có tin ta đánh ngươi không?" "Từ từ nào, làm vậy ngươi sẽ hối hận đó." Mộ Dung Phi Yên cười lạnh nói:" Cùng lắm thì ta không làm bộ đầu nữa, quay về Kinh Thành làm dân chúng bình dân cũng được!" Hồ Tiểu Thiên nói:" Có tin hay không ta đem khoản nợ này tính lên người bằng hữu Đường Khinh Tuyền của ngươi?". Mộ Dung Phi Yên trừng mắt nói:" Ngươi tính làm gì?" Nàng nghĩ tư duy của tên gia hỏa này giống như "Thiên mã hành không", nàng không hiểu mâu thuẫn giửa nàng và hắn thì có liên quan gì tới Đường Khinh Tuyền? "Gián tội cho người khác, ta đánh không lại ngươi, nhưng thù này nhất định sẽ nuốt không trôi, cho nên ta chỉ có thể chọn trả thù bằng hữu của ngươi. Ta sẽ nói ngươi cùng bọn chúng thông đồng, ý đồ mưu hại mệnh quan triều đình. Thậm chí ta đem chuyện bọn cướp hôm nay đổ lên người các ngươi, đến lúc đó coi như là ngươi có thể chạy trốn, nhưng bằng hữu của người sẽ không may mắn như vậy, hắc hắc, ý ngươi thế nào?”. Mộ Dung Phi Yên thật sự bội phục tiểu tử này rồi, ý nghĩ vô sỉ như vậy mà hắn cũng nghĩ ra được. Xem ra ở chung với loại người này không thể dùng hai chữ "Tín, Nghĩa" để nói chuyện được. Cho tới bây giờ Mộ Dung Phi Yên vẫn không thể phán đoán Hồ Tiểu Thiên rốt cuộc là người tốt hay xấu. Nếu nói hắn là người tốt, nhưng hết lần này tới lần khác làm ra những chuyện xấu, hơn nữa là không từ một thủ đoạn nào, không hề có nguyện tắc. Nếu nói hắn là người xấu, hắn lại giúp đỡ không ít người trong đó có mình. Mộ Dung Phi Yên nhìn qua bên người Hồ Tiểu Thiên có cảm giác mơ hồ, nàng khẽ nói:" Ta nghe nói, trước mười sáu tuổi ngươi là một kẻ ngốc nghếch, không biết nói chuyện, chuyện này là thật hay giả?" Trọng tâm của chủ đề bị chuyển qua chuyện này. Hồ Tiểu Thiên nói:"Đây là chuyện cá nhân, ta không muốn nói với ngươi."