Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long
Chương 308: Trận chiến bắt đầu
Chỉ là sao Thái Càn Khôn có thể không biết suy nghĩ của cô ta chứ, hắn ta cũng không thèm nhìn mà trở tay đánh ra một chưởng khiến Thải Y phun máu tươi, bay vèo ra ngoài, lúc rơi xuống đất đã ngất đi, không biết sống chết.
"Hừ, tiện tỳ, cho tới bây giờ chưa từng có ai dám đùa bỡn Thái mỗ như vậy đâu, ngươi là người đầu tiên, cho nên ta sẽ không giết ngươi như vậy, đợi ta lấy được lệnh bài, ta sẽ dùng thần hồn của ngươi để đốt đèn, muốn ngươi chịu hết hành hạ mà chết!", Thái Càn Khôn hung ác quát một tiếng, không quan tâm đến sự sống chết của Thải Y nữa.
Cùng lúc đó, trên người hắn ta bộc phát ra khí tức vô cùng kinh khủng, bàn tay lật lại, một viên linh châu vẩn đục màu vàng đã xuất hiện ở trong tay.
Thứ này chính là một pháp bảo, tên là "Cuồng Sa Phi Châu", chính là bảo vật được hình thành sau quá trình thai nghén ngàn năm trong linh mạch gió cát đất, trải qua rèn giũa đã biến thành một món bảo vật khắc địch.
Dựa theo phẩm cấp mà nói, Cuồng Sa Phi Châu chỉ là huyền khí hạ phẩm, nhưng đừng nhìn phẩm cấp không cao, uy lực của nó lại không hề tầm thường.
Nếu sử dụng, nó có thể thổi ra gió cát trăm dặm, làm mù tai mắt và tổn thương thần hồn của của người ta, quả nhiên là âm hiểm ác độc, nhờ vào vật này mà Thái Càn Khôn đã đánh ngã không biết bao nhiêu cao thủ thần hồn, hiển nhiên bây giờ hắn ta đang định sử dụng nó.
Thái Càn Khôn vừa động một cái, tám chín cao thủ Ngự Hồn cảnh Huyền Phong Lĩnh sau lưng hắn ta đương nhiên cũng sẽ không nhàn rỗi.
Ngoài ra, Dương Điên Phong của Âm Ma Sơn cũng đưa tay ra cầm lấy một trường thương đen nhánh, trong đó truyền tới ý lạnh làm người ta phải chấn động.
Cái thương này tên là " m Linh Thương", cũng là một huyền khí hạ phẩm, là pháp bảo ma đạo do Dương Điên Phong lấy hồn phách của người sống để luyện ra.
Dương Điên Phong là một ma tu, bình thường thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, phàm là người rơi vào trong tay hắn ta thì rất khó sống sót, tất cả đều bị dùng để luyện ra m Linh Thương, hết ngày này đến ngày khác, cũng không biết Dương Điên Phong đã giết bao nhiêu người, hồn phách m Linh Thương hấp thu cũng càng ngày càng nhiều, trở nên hung ác khó lường.
Một khi sử dụng m Linh Thương thì âm khí sẽ tỏa ra cuồn cuộn, nếu bị m Linh Thương đâm trúng thì sẽ bị khí oán linh trong đó xâm nhập vào bên trong cơ thể, giống như dòi bọ trong xương cốt, khó mà loại trừ, dữ nhiều lành ít.
"Tiểu nương tử, Dương Điên Phong ta luôn luôn thương hương tiếc ngọc, ta khuyên ngươi vẫn nên giao mật lệnh kia ra rồi ngoan ngoãn trở về Âm Ma Sơn cùng ta, hưởng thụ vinh hoa phú quý".
"Nếu không, lấy dáng vẻ như hoa như ngọc của ngươi, nếu thật sự ra tay, đao thương không có mắt, bị Cuồng Sa Phi Châu kia đánh xước mặt, hoặc là bị m Linh Thương của ta cào rách da thì sẽ không còn đẹp nữa đâu", từ lúc Dương Điên Phong thấy cô gái áo tím lần đầu tiên đã mơ ước vẻ đẹp của cô ta, chỉ một lòng muốn cướp cô gái áo tím về Âm Ma Sơn làm phu nhân áp trại của mình.
Nhưng mà người ta hay nói "người chiến đấu giỏi không giận dữ", đối mặt với một trận chiến, không bị cơn tức giận chiếm đoạt tâm trí, đây là tâm cảnh mà một cường giả phải chuẩn bị, mà một điểm này được thể hiện rất rõ ràng ở trên người cô gái áo tím.
"Nếu ngươi muốn đánh, vậy thì đánh đi!", cô gái áo tím không nói nhiều, nhẹ nhàng nâng bàn tay ngọc ngà lên, một bảo kiếm tỏa ra ánh sáng tím trong suốt đã xuất hiện trong tay.
Trong nháy mắt kiếm ra khỏi vỏ, trước mắt Mục Long lập tức sáng lên, tuy không biết Huyền Nguyệt Thương Minh là thế lực nào, nhưng chỉ bằng việc cô gái áo tím này vừa ra tay đã có thể sử dụng bảo kiếm như vậy là đủ để chứng minh không thể nhìn Huyền Nguyệt Thương Minh bằng tầm nhìn hạn hẹp được rồi.
Bảo kiếm này là một huyền khí tuyệt phẩm, tên là "Tử Nghê", một kiếm chém ra, mây tím đầy trời, trong ánh sáng chói lọi, sắc bén vô hạn!
Thấy cô gái áo tím sử dụng huyền khí tuyệt phẩm, Dương Điên Phong và Thái Càn Khôn cũng không dám khinh thường, hai người nhìn nhau, lựa chọn hợp tác, đồng loạt xông về hướng cô gái áo tím.
Dẫu sao, cô gái áo tím này vốn đã có tu vi rất cao, không thể khinh thường, bây giờ lại có một thần binh sắc bén như Tử Nghê kiếm trong tay, lại như hổ thêm cánh, nếu như đối mặt một mình, hai người Dương Điên Phong và Thái Càn Khôn ai cũng không nắm chắc sẽ thắng, bọn họ vẫn phải biết mình biết người.
Chỉ trong phút chốc, cô gái áo tím đã lao vào đánh nhau với hai người Dương, Thái kia, trận chiến khó phân thắng bại, vô cùng kịch liệt.
Chỉ thấy kiếm quang màu tím xẹt ngang qua bầu trời mênh mông trong đêm lạnh; cát vàng cuồn cuộn giống như những đợt sóng, tiếng gió gào thét như giận dữ; lại thấy thương của m Linh Thương nở rộ như hoa, oán linh gào thét muốn cắn người khác, tăng thêm ba phần ma uy ở trong cốc Quỷ Hống này.
Ba người này cũng được coi như ba người mạnh nhất trong ba thế lực, bọn họ đánh nhau cũng đã hoàn toàn bắt đầu cho cuộc chiến này.
Trong ba thế lực, đạo tặc của Âm Ma Sơn và Huyền Phong Lĩnh tụ tập lại một chỗ, lao về phía đám người của Huyền Nguyệt Thương Minh.
Mà cục diện này vô cùng nguy hiểm đối với đám người Huyền Nguyệt Thương Minh, bởi vì số lượng của kẻ địch gấp đôi bọn họ, hơn nữa đều là Ngự Hồn cảnh, địch nhiều ta ít, có thể tưởng tượng được kết quả của việc lấy một chọi hai.
"Đúng là một người đàn ông thực thụ...", nhìn bóng người cao lớn xông lên phía trước kia, Mục Long khen ngợi một tiếng, sau đó nghiền ngẫm cười: "Chỉ là một đám tặc nhỏ thôi mà đã muốn để cho ta thừa dịp loạn lạc bỏ chạy, hình như… quá mức miễn cưỡng rồi!"