Vong Quốc
Hoàn thànhVăn án: Tôi và trúc mã xuyên sách rồi. Cậu ta xuyên thành Thái tử, còn tôi xuyên thành đại tiểu thư nhà Tể tướng. Chuyện này sau khi ch*t vốn dĩ cũng được coi như là nhặt lại được một mạng sống nữa, đáng ra chúng tôi nên vui mừng. Nhưng mà cậu ta là Thái tử của một vo/ng quốc. Chương đầu tiên của cuốn sách là ngày ch*t của hai chúng tôi!!!
TA LÀ THỨ MẪU CỦA TIỂU ĐIỆN HẠ
Hoàn thànhTa hầu hạ Thái tử ba năm, tưởng rằng ít nhất có thể được phong phi vị, nhưng Thái tử lại c h ế t... Không muốn bị b ồ i t á n g, ta quay đầu ôm c h ặ t đích tử duy nhất của Thái tử, Hoàng Thái tôn Tần Ngọc. “Ngọc nhi, di nương và con... hai người chúng ta thật khổ! Thái tử sao lại nỡ để con còn nhỏ không có thân phụ, để ta phải sống cảnh g ó a phụ ở độ đương xuân như vậy chứ!” Tần Ngọc, người vốn luôn không để ý đến ta, bỗng cứng người lại, sắc mặt trắng bệch quát: “Vô lễ! Ngươi là di nương của ai?” Ta càng quyết tâm bám c h ặ t hơn chỗ dựa trước mắt, nhất định phải trèo lên giường của hắn, dỗ hắn ngủ, làm thứ mẫu của hắn, lập mưu ba năm lần thứ hai.
Nỗi oan của quỷ
Hoàn thànhNgày hôm sau sau khi ca ca đỗ tú tài. Vương quả phụ mặc giá y, vác bụng bầu tr/eo c/ổ ch*t trước cửa nhà ta. Huyện lệnh vì vậy mà tước bỏ công danh của ca ca, không cho phép y tham gia khoa cử nữa. Nhưng bọn họ không biết, ta có thể thông linh âm dương, nói chuyện với q/uỷ h/ồn. Đêm đó, tôi và ca ca đ/ốt hương dẫn h/ồn ở trong viện. Vương quả phụ thè lưỡi dài đã xuất hiện. "Vương quả phụ, rốt cuộc là ai đã hại ch*t cô?" Tôi còn chưa hỏi dứt lời, nàng ta đã đỏ hoe mắt xông về phía ca ta: "Đồ phụ lòng! Lấy mạng! Trả mạng!"
Nhất Mộng Trường An
Hoàn thànhVăn án: Hoàng thượng hạ chỉ, lệnh thượng thư chọn một nữ nhi, gả cho... thái giám hầu hạ thái tử điện hạ. Phụ thân tức muốn h/ộc m/áu, các tỷ muội mặt mày tái nhợt. Chỉ có ta dũng cảm đứng lên: “Để con đi cho!” Đã ch*t một lần rồi, nên ta biết, đây không phải là tiểu thái giám bình thường? Mà chính là Cửu Thiên Tuế tương lai, phú quý ngút trời! Sau đó, ta xoa xoa thắt lưng đ/au nhức, muốn khóc nhưng không ra nước mắt. Hóa ra thứ ngút trời không chỉ là phú quý, mà còn có khí phách của Cửu Thiên Tuế…
Đồng Sàng Di Mộng
Hoàn thànhNăm Thái Hòa thứ ba, thái hậu đến chùa cầu phúc, gặp được ta, đứa trẻ vừa mới ra đời đã bị v/ứt b/ỏ. Lòng tốt của bà trỗi dậy, đã đem ta về cung để nuôi dưỡng. Mặc dù chỉ ban cho ta thân phận thị nữ, nhưng ta lại có vú nương, có cung nữ hầu hạ. Năm đó, hoàng thượng năm tuổi, thái hậu buông rèm chấp chính. Sau khi hoàng thượng thấy ta, hắn rất không vui, cảm thấy ta đã đoạt lấy sự sủng ái của thái hậu dành cho mình. Nhưng thái hậu đã nói, một cục gạo nếp tròn trịa như ta, chẳng có ai là không thích cả. Những bông hoa trong Ngự Hoa Viên nở rất đẹp, nhưng ta làm thế nào cũng không với tới đóa hoa mình muốn hái. Thái hậu và một đoàn cung nữ ở phía sau cười ta. Hoàng thượng đến rồi, hắn không tốn chút công sức nào giúp ta hái vài bông hoa, còn có chút phàn nàn mà nói với thái hậu: “Mẫu hậu, người quen trêu đùa người khác rồi.” Hắn đúng là rất cao nha, đúng nhỉ, dù sao thì cũng mười tuổi rồi. Ta hi vọng mình lớn nhanh chút, nhưng hắn vừa xoa đầu ta vừa nói: “Vẫn là đừng lớn lên tốt hơn.”