
Cực Phẩm Binh Vương
Hoàn thànhTrong ngục giam có hệ thống bảo vệ nghiêm ngặt nhất thế giới, có đến hàng ngàn cai ngục được trang bị vũ khí hạng nặng. Thế nhưng phạm nhân bị nhốt ở đây lại không đến một trăm người... Mấy phạm nhân tại nơi này đều là những người nguy hiểm nhất nhì trên tinh cầu này. Không lâu sau chiếc trực thăng đáp trên sân thượng nhà tù... Một người phụ nữ có mái tóc dài thướt tha, gương mặt lạnh lùng xinh đẹp, dáng người sexy bước xuống khỏi trực thăng.

Tối Cường Hệ Thống (FULL Dịch)
Hoàn thànhTruyện cực kỳ hài, cực kỳ bựa nhưng đôi lúc cũng rất tình cảm nhẹ nhàng xen lẫn với bi tráng. Truyện không tồn tại ngựa giống càng không có "tất cả đều thuộc về nhân vật chính" Ngươi giống những nhân vật trong tiểu thuyết? Không sao hết. Ca có "hệ thống bỉ ổi" có thể cân cả thiên hạ này. -------- Một bộ tiên hiệp kể về một kẻ lưu manh giả danh thánh sống và kết hợp đầy đủ yếu tố bựa, hài, bi thương, tình cảm.

Thể loại: Quân nhân, chiếm hữu, ngọt sủng, 18+, nữ cường. Giới thiệu Cảnh Tử Quân vốn là một người đàn ông mạnh mẽ, cố chấp, một quân nhân kiêu hùng, trách nhiệm, thế rồi anh gặp Duệ Trân Cô là người khiến anh trở nên điên cuồng, khiến anh say mê đến không thể kiềm được. Anh yêu cô đến mức có thể từ bỏ sinh mạng, chỉ muốn cô ở bên cạnh mình, thậm chí chọn cách đáng sợ nhất là giam giữ cô. "Thả em ra, Cảnh Tử Quân." "Tại sao em phải cố chấp như vậy? Tại sao phải lao đầu vào chỗ chết như vậy? Em chết rồi vậy còn tôi thì sao? Em có từng nghĩ đến tôi chưa?" Anh gục mặt xuống vai cô, lần đầu tiên anh rơi nước mắt vì một người con gái. "Cẩn Duệ Trân, đừng đi. Tôi cần em, kẻ thất bại này cần em. Tôi thua rồi, làm ơn đừng rời bỏ tôi." Anh yêu cô đến chết đi sống lại, một mực chấp niệm người con gái đã bước vào thế giới đen tối của anh. Cảnh Tử Quân mà người ta thường nói là vô tình, là không có cảm xúc ấy bây giờ lại quỳ dưới chân một người con gái để xin cô đừng rời đi. "Duệ Trân, mạng sống này cho em rồi, em cầm lấy đi."

GẢ CHO TỘI THẦN
Hoàn thành- Văn án- Khương Đào xuyên thành một cô gái nhà nông mỹ mạo nhưng khó gả. Mắt thấy tuổi đã lớn, Khương Đào tự mình làm chủ, gả cho một tráng hán làm khổ dịch ở phụ cận. Tráng hán là nhân sĩ kinh thành, thời trẻ không biết chọc vào chuyện gì mà bị sung quân tới đây. Khương Đào nghĩ sẽ cùng hắn chịu khổ một phen. Không nghĩ tới tráng hán làm việc vô cùng tốt, những mặt khác cũng là.... Thành hôn mấy năm, ngày tháng cũng hạnh phúc mà vững vàng, Khương Đào cảm thấy vô cùng viên mãn. Kỳ vọng lớn nhất chính là Thái Tử sớm chút đăng cơ, đại xá thiên hạ, để cho nam nhân nhà mình sớm giải thoát khỏi cảnh khổ dịch. Lại không ngờ được rằng Thái Tử đăng cơ chưa được mấy ngày, một chiếc xe ngựa hoa lệ đột nhiên dừng trước cửa nhà nàng. Một thiếu niên khí phách hiên ngang bước xuống từ xe ngựa, thấy phu quân nàng liền khóc lóc nói: "Cữu cữu, trẫm tới đón ngài". .......

Hứa Yên Miểu nhét vội vào lòng một cái bánh bao hấp, đội gió bước vào Triều phòng, tìm một góc ngồi xuống, bắt đầu gặm bánh.Thuận tiện dùng bát quái do hệ thống cung cấp để “ăn cơm”.[Nghe nói Án sát Thiêm sự câu cá mười lăm ngày rồi mà vẫn chưa câu được con nào, ha ha ha ha ha, kỹ thuật câu cá này cũng quá kém cỏi rồi!][Binh Bộ Thượng Thư đã bảy ngày không tắm rửa thay quần áo, tối hôm qua cuối cùng đã bị thê tử đuổi ra khỏi phòng, thật là hiếm có, vậy mà nhịn được đến tận bảy ngày, là ta thì ta không nhịn nổi rồi.]