Thư Tình Năm Năm
Đang raCâu chuyện cũ có nguyên mẫu, cải biên từ câu chuyện có thật.Nhân vật chính là bạn thân tôi.Thư tình 5 năm, 5 năm tình cảm lâu dài.Nhát gan không dám yêu.Mỗi một lần bỏ lỡ, đều phải dùng tiếc nuối quãng đời còn lại để sửa chữa.Từ khóa nội dung: mùa hoa, mùa mưa, bi kịch.Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Nguỵ Thi┃ Vai phụ: Trình Văn Huyên ┃ Khác:Một câu giới thiệu: Xin đừng ngại ngùng nói ra tình yêu.Lập ý: Dũng cảm.
Tôi xuyên thành người câm sống cạnh nhà nữ chính truyện xã hội đen. Nữ chính dẫn theo một người đàn ông xa lạ bị thương do dao đâm đến gõ cửa, xin tôi chữa trị cho người đàn ông đó. Người đàn ông nhìn tôi đầy ẩn ý: “Câm à? Cũng tốt, bớt phiền phức.”Sau này, anh đè tôi xuống, tỉ mỉ đặt từng nụ hôn lên cổ tôi:“Ngoan nào, chúng ta thử xem lần này em có thể kêu ra tiếng không nhé.”
Nữ Phụ Độc Ác Hoang Mang
Đang raNữ Phụ Độc Ác Hoang MangTác giả: 一颗柠檬Văn án:Tôi đã xuyên sách.Trong cuốn tiểu thuyết thanh xuân vườn trường, tôi là nữ phụ độc ác yêu thầm nam chính, đố kỵ hãm hại nữ chính.Sau khi xuyên, nhiệm vụ của tôi chỉ là bảo vệ nữ chính, nhưng nam chính lại tiếp cận tôi, ấm ức nói với tôi:“Tôi ghen rồi, dựa vào đâu mà cậu lại không bảo vệ tôi?”.
Ta Bị Ép Cưới Kẻ Thù Của Cha
Đang raTa bị ép gả cho kẻ thù của cha, Nhiếp chính vương Triệu Tư Hành.Thật tình ta cũng chẳng thể ngờ, bởi lẽ cha ta hận Nhiếp chính vương đến tận xương tủy.Hễ cứ ở nhà là người lại mắng nhiếc om sòm, ngày ngày rủa xả hắn: “Dít người như ngóe, ăn thịt người không nhả xương, máu lạnh vô tình!”. Vừa nói lại vừa rơi hai hàng lệ trong, ngửa mặt lên trời than dài: “Tiên đế ơi, lão thần có tội với người!”.Haizz, chẳng phải tại Nhiếp chính vương chinh chiến liên miên, dẫn đến quốc khố bây giờ trống rỗng, dân sinh đói khổ hay sao.
Hứa Nhiều Làm Được Nhiêu?
Đang ra[ Hứa Nhiều Làm Được Nhiêu? ]Văn Án:Tôi xuyên thành nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết bệnh kiều, nam chính là phu quân mới cưới của tôi, một tên ma ốm tuyệt sắc khuynh thành.Đêm tân hôn, hắn dịu dàng nói với tôi: "Tạm thời phải để nàng chịu uất ức rồi, lâu nhất là ba năm nữa, ta sẽ dùng một phong hưu thư để trả lại tự do cho nàng."Tôi ngoan ngoãn đồng ý, lẳng lặng chờ đợi.Ba năm sau, hắn xé nát tờ giấy hưu thư, nụ cười trên môi vừa ôn hòa lại bệnh hoạn: "Trong bụng Khanh Khanh đã có cốt nhục của ta rồi, đừng nghĩ đến việc rời đi nữa."