Trọng Sinh: Hào Môn Lầm Hôn
Đang raBạn đang đọc truyện Trọng Sinh: Hào Môn Lầm Hôn của tác giả Hi Nguyệt Công Tử. Sau khi trọng sinh, Lâm Ngữ Tình lại thành phu nhân của một nhà giàu có, nhưng mà chồng của người này lại là bị ép duyênNếu cả hai đều không có tình cảm với nhau, còn sống chung làm gì?Giờ không ly hôn chẳng có còn để dành chờ ăn Tết???Ai ngờ cô còn chưa tìm được cơ hội thích hợp để đề nghị ly hôn thì...Chồng của cô vậy mà bắt đầu quan tâm tới cô, còn thường xuyên ăn giấm chua khắp nơi.***Lâm Ngữ Tình: "Chúng ta ly hôn đi."Tô Mộ Cẩn: "Anh không đồng ý."Lâm Ngữ Tình: "Tại sao?"Tô Mộ Cẩn: "Lúc trước là em ép anh cưới em, bây giờ em phải phụ trách với anh."
Đơn Từ Chức Của Vạn Người Ghét
Đang raYến Thu là một cậu chủ hàng thật giá thật trong một quyển tiểu thuyết hào môn máu chó, theo lý thuyết cậu hẳn là cả một đời ăn sung mặc sướиɠ, vinh hoa phú quý.Nhưng không may, cậu vừa ra đời đã bị bệnh viện ôm nhầm.Cuộc sống của cậu cũng từ cha mẹ ân ái, áo cơm không lo biến thành lớn lên trong một khu ổ chuột.Hoàn cảnh chung quanh cộng thêm người cha quanh năm bạo lực gia đình và một người mẹ có tính tình lạnh lùng, khiến cậu trở nên vô cùng bất hạnh.Đợi đến lúc hai mươi năm sau khi cậu được nhận về, trong nhà đã không có chỗ cho cậu tồn tại.Nhà họ Phó lộng lẫy danh tiếng lớn.Cậu chủ giả run rẩy đáng thương trốn ở sau lưng cha mẹ ruột của cậu.Ánh mắt của tất cả mọi người nhìn cậu vừa gây khó dễ vừa căm ghét.Cha ruột vốn nên tự đau khổ: "Con không bằng nửa đầu ngón tay của Sương Trì."Mẹ ruột vốn nên tự trách: "Mẹ biết con chịu nhiều khổ cực, nhưng dù nói thế nào, Sương Trì cũng là đứa con mà chúng ta nuôi hơn hai mươi năm, nó không thể đi đâu được."Anh trai vốn nên bảo vệ cậu: "Em ấy cũng là em trai của anh, anh tuyệt đối không để cho em ấy rời đi."Cậu tựa như một diễn viên kịch câm, một người đứng múa ở trên sân khấu, không phát ra được âm thanh nào, cũng không có người quan tâm cậu buồn hay là vui.Hơn hai mươi năm ân tình dưỡng dục, cậu có thể hiểu được tình cảm cha mẹ dành cho Phó Sương Trì.Thế nên cậu cảm thấy mọi chuyện là do mình, cho nên dốc sức lấy lòng bọn họ.Nhưng vào lúc trước khi từ giã cõi đời này vì cơn bạo bệnh.Cậu lại nghe thấy cha ruột hờ hững nói: "Chết đi cũng tốt."Mẹ ruột cậu nói: "Hy vọng kiếp sau con đừng tiếp tục đầu thai vào trong bụng mẹ nữa."Còn người anh trai của cậu lại hứa hẹn với Phó Sương Trì: "Em vĩnh viễn là em trai duy nhất của anh."Về sau Yến Thu mới biết được tất cả mọi thứ đều chỉ vì cậu chỉ là một cậu chủ phản diện người người căm ghét trong một quyển tiểu thuyết.Cậu mới biết mình đã điên khùng đến mức nào.Cậu thế mà mong muốn xin xỏ tình yêu từ những người này.Nếu như được trở lại lần nữa....Lần nửa mở mắt, cậu đã trở về cái ngày được nhà họ Phó tìm về.Phó Kiến Đình: "Con không bằng nửa đầu ngón tay của Sương Trì."Yến Thu: "Ừm."Lục Nhuyễn: "Mẹ biết con chịu nhiều khổ cực, nhưng dù nói thế nào, Sương Trì cũng là đứa con mà chúng ta nuôi hơn hai mươi năm, nó không thể đi đâu được."Yến Thu: "À."Phó Trầm Trạch: "Em ấy cũng là em trai của anh, anh tuyệt đối không để cho em ấy rời đi, yên tâm, sau này phần tài sản thuộc về em, bọn anh sẽ không động tới dù chỉ một chút."Yến Thu: "..."Bọn họ vốn cho rằng Yến Thu từ nhỏ lớn lên ở khu ổ chuột nhất định sẽ là bùn nhão không thể trát tường, vĩnh viễn không có cách nào hòa hợp với cuộc sống của bọn họ, sau này cứ tùy tiện bố thí cho một ít tài sản cũng đủ để cậu cảm động rơi nước mắt cả đời.Ai ngờ sau này trên tin tức báo chí, bọn họ liên tiếp nhìn thấy tin tức liên quan đến Yến Thu.[Tác phẩm mới của thiên tài điêu khắc gỗ Yến Thu ngày hôm qua tại phòng đấu giá được đấu thầu lên tới hàng ngàn vạn.][Đại sư điêu khắc gỗ đỉnh cấp ở trong nước, Lê Nguyên Tỉnh chính miệng thừa nhận Yến Thu là học trò của ông.][Nhà điêu khắc gỗ Yến Thu tuổi còn trẻ, đã sở hữu khối tài sản hơn trăm triệu tệ.]Về sau nữa, Phó Kiến Đình tự mình tìm tới trước mặt Yến Thu muốn cậu trở về thừa kế gia nghiệp.Yến Thu nở nụ cời nhàn nhạt: "Ố? Ông là nói cái công ty nhỏ bé của các người à, tôi đây chê nhé!"+P/S: Vả mặt đảm bảo đủ độ sướиɠ, chỉ cần qua cơn bão ở kiếp trước, tôi cũng cân nhắc lắm khi làm bộ này, nhưng càng về sau càng hay, tát đau cả mặt cả nhà họ Phó ạ! Mọi người đừng vì đau khổ kiếp trước mà bỏ lỡ truyện này! Saga: Chương 22 là embe sống lại và bắt đầu vả mặt đám cặn bã nhee 🖤
Tác phẩm: Chồng Tôi Làm Chồng Quá Quá Quá Thịnh VượngTiêu Dĩnh đã có cơ hội trở lại vào ngày cô từ chối hôn ước và ngay lập tức chạy trốn. Nhưng người đàn ông bí ẩn phía sau cô lại chặn đường và cười khẩy: “Cô muốn hủy hôn nữa Tiêu Dĩnh đáp ngay: “Bởi vì tôi thích anh!” và đến lần đầu tiên, ông ta cũng không khỏi đỏ mặt.Trước đây, Tiêu Dĩnh tin tưởng vào những lời nịnh hót và trở thành nô lệ của sự tham lam và tầm thường. Nhưng sau khi được sống lại, cô đã thay đổi và quyết tâm đẩy mọi người xa cách.Khi chồng cô nói: “Dưới núi có nhiều mỏ và tôi sẽ đi đào”, cô lại trả lời: “Được, và tôi sẽ đi đào cùng anh.” Và cứ như thế, từ lúc kết hôn, chồng cô đã làm tất cả những gì có thể để chiều chuộng vợ và làm giàu cho gia đình.Và khi được hỏi về bí quyết thành công lớn nhất, chồng của Tiêu Dĩnh trả lời với một nụ cười: “Vợ tôi đó, làm chồng quá quá quá thịnh vượng!”Hãy cùng đón xem câu chuyện tình yêu của Tiêu Dĩnh và chồng cô sẽ đi đến đâu!

Thời gian trên đồng hồ chỉ hướng 2h chiều, nhưng lúc này mây đen từ đường chân trời lan tràn bao phủ, chỉ còn có một phần khu vực có ánh sáng lóe lên. Chỗ sâu trong mây đen, hình như có tiếng thú gào khác thường không ngừng truyền ra, hình như muốn biểu hiện mình đang tồn tại. Đây là một thành phố rất lớn, nhưng hơn nửa thành phố đã bị đổ nát tan hoang, ánh đèn nhấp nháy chớp động khắp nơi. Mà ở ngoài vùng thành phố này, hoàn toàn là một mảng mây đen. Đây là một thành phố bị mây đen bao phủ.

Thập Niên 70: Cô Em Chồng Cực PhẩmTác giả: Quất Vượng Vượng#LàmRuộng #ThậpNiên #ĐiềnVăn #TrùngSinh #SảngVăn #VảMặt #CôEmChồng #Cực PhẩmNhóm dịch: Tiểu MiêuVăn Án:Lý Thanh Lê nằm mơ một giấc, trong mơ mình là một cô em chồng cực phẩm vừa lười vừa béo, vừa ngu vừa xấu trong một quyển niên đại, không chỉ cô là cực phẩm mà cha mẹ, anh trai chị dâu, cháu trai cháu gái cũng đều là cực phẩm hết. Mỗi ngày cả gia đình bọn họ không phải đang làm việc mà là đang tự tìm đường chết, cả đời dốc sức gây phiền phức cho nam chính và nữ chính, hiển nhiên kết cục cuối cùng là vô cùng thê thảm.Lý Thanh Lê: Không! Mình lớn lên xinh đẹp mỹ miều dường này, mình không thể chết sớm được! Còn cả cha mẹ, anh trai chị dâu, cháu trai cháu gái của mình nữa, tuy rằng hơi cực phẩm một chút nhưng vẫn có thể miễn cưỡng cứu vớt được.Cha mẹ, anh trai chị dâu, cháu trai cháu gái của nhà họ Lý kinh hoàng phát hiện ra một điều, đó là đột nhiên tích cách của con gái/ em gái/ cô của mình thay đổi rất nhiều, làm việc thích lén lười biếng sẽ không cho ăn cơm, không thích học sẽ bị phạt đi hốt phân người, trêu hoa ghẹo nguyệt thì bị cạo đầu bôi vôi, la lối khóc lóc sẽ trực tiếp có chày gỗ tới tiếp đón…Trời ơi, không có cách nào trải qua cuộc sống này được!Lý Thanh Lê ném chày gỗ: Mi nói gì?Nhưng từ đã nào, cuộc sống trong nhà lại càng ngày càng tốt, lương thực trở nên nhiều hơn, tiền rủng rỉnh trong túi, người tới cửa gây sự đã ít đi, đến sau này mấy anh em đều theo Lý Thanh Lê làm ăn, mua nhà mua tivi, mua tủ lạnh, đám trẻ lại là người này có tương lai hơn người kia, cuộc sống phát đạt khiến người khác ngưỡng mộ muốn chết.Về phần cực phẩm Lý Thanh Lê, cô không những thi đỗ đại học mà còn gả cho một người đàn ông tốt có gia thế tốt, lớn lên tuấn tú lại còn giỏi giang, việc làm ăn ngày một đi lên, nhà cửa, tiền bạc muốn gì có nấy, quả thật là đứng trên đỉnh cao của đời người!Nữ chính trong nguyên tác đố kỵ đến đỏ mắt, cô ta lại không xuất sắc bằng một cực phẩm, dựa vào cái gì có thể sống tốt hơn cô ta?Người đàn ông lạnh lùng nào đó: Vợ tôi xuất sắc hơn cô, đẹp hơn cô, chớ có ăn vạ!Hướng dẫn đọc:1. Lúc đầu nữ chính có thuộc tính cực phẩm, thay đổi cần có quá trình.2. Mức độ lịch sử cặn bã, chớ có tích cực.Tag: Văn làm ruộng, xuyên thư, sảng văn, văn niên đại.Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lý Thanh Lê ┃ Vai phụ: người khác.Tóm tắt một câu: Cuộc sống hạnh phúc của cô em chồng cực phẩmChủ đề: Hạnh phúc do chính mình tạo ra.