Chương 6
Từ sau khi phát hiện Hứa Kỳ không bình thường, tôi mỗi ngày đều sống trong nơm nớp lo sợ.
Cũng may, cho đến thứ sáu, tôi cũng không gặp lại Hứa Kỳ.
Khi tôi về nhà vào tối thứ sáu, tôi thấy cánh cửa của căn hộ đối diện đang mở, có những người công nhân ra ra vào vào, di chuyển mấy cái hộp.
Nửa năm trước, người ở căn hộ đối diện đã dọn đi, trống nửa năm nay cũng không có ai thuê.
Cho đến tuần này, hình như cuối cùng cũng có người thuê, có công nhân liên tục chuyển đồ vào bên trong.
Tôi đang tò mò thăm dò, trước cửa liền xuất hiện một dáng người quen thuộc.
“Đúng, tấm thảm này trải trong phòng ngủ, cẩn thận một chút, nó trị giá 30 vạn đấy.”
Thư ký Đường phân phó công nhân xong, sau khi nhìn thấy tôi, hơi khom lưng chào hỏi tôi: “Chào buổi tối.”
“Thư ký Đường?”
Tôi há hốc mở to miệng: “Trùng hợp như vậy sao? Cậu thuê căn này hả?”
“Không phải thuê, là m/ua.”
Thư ký Đường mỉm cười: “Mà cũng không phải là tôi, là Hứa tổng.”
Tôi: “......”
Cái tiểu khu này kỳ thật ra đã rất cũ rồi, diện tích cũng không lớn.
Nhưng được cái vị trí tốt, cho nên tiền thuê cũng không hề rẻ.
Vì để buổi sáng được ngủ thêm vài phút lười biếng, tôi vẫn cắn răng thuê nơi này.
Mà Hứa Kỳ, biệt thự ba tầng nằm ở trung tâm thành phố tấc đất tấc vàng, bể bơi so với cả gian phòng hiện tại của tôi còn lớn hơn.
Hắn bây giờ tại sao lại muốn chuyển tới đây.
Điên rồi, đều đi/ên rồi, tôi thà tin mình bị đi/ên còn hơn......
Tôi mờ mịt trở về nhà, đóng cửa lại. Sau đó lại nghe thấy tiếng gõ cửa, lại mờ mịt mở cửa.
Khuôn mặt anh tuấn của Hứa Kỳ xuất hiện trước mắt.
Tôi đóng mạnh cửa lại khiến nó phát ra một tiếng “rầm.”
Có ý gì đây, này là tìm tới cửa tính sổ tôi à!
Tôi cảm thấy bản thân mình đang bay, tôi thật sự đang bay, tôi lại đóng sầm cửa vào mặt Hứa Kỳ.
Trang Hứa, mày được lắm, có thể chuẩn bị hậu sự cho chính mình rồi đấy.
Lúc gần 11 giờ đêm, cửa lại bị gõ vang.
Tôi r/un r/ẩy từ mắt mèo nhìn ra ngoài, nhìn thấy lại là thư ký Đường.
Tôi cứ do dự mãi, nhưng vẫn mở cửa.
Tôi vừa mở cửa ra, đã ngửi thấy một mùi muối biển bạc hà nhàn nhạt.
“Trang tiên sinh, triệu chứng rối lo/ạn tin tức tố của Hứa tổng lại phát tác rồi.”
Thư ký Đường sắc mặt có chút lo lắng: “Anh ấy lại muốn uống th/uốc, anh đi ngăn cản anh ấy đi. Cái th/uốc kia tác dụng phụ rất lớn.”
Tôi sửng sốt: “Bệ/nh của cậu ta vẫn chưa khỏi sao?”
Triệu chứng rối lo/ạn tố tin tức này của Hứa Kỳ, khi bị thì cơ thể sẽ phát ban đỏ, đ/au đớn như kim châm.
Phương pháp trị liệu thì có hai cách, cách thứ nhất chính là dùng th/uốc trị liệu, nhưng tác dụng phụ lại rất lớn, hơn nữa khi dùng lâu dài, cơ thể sẽ sinh ra tình trạng kháng th/uốc, như vậy thì bệ/nh tình sẽ thêm nặng hơn.
Một cách khác chính là ở cùng với người có tin tức tố 85% trở lên, hiệu quả tốt hơn rất nhiều, chỉ là người có độ phù hợp cao như vậy rất khó mà tìm được.
Lúc trước lý do tôi và Hứa Kỳ có qua qu/an h/ệ qua lại, chính là bởi vì tỷ lệ tôi và hắn có tỷ lệ xứng đôi đạt tới 85%.
Tôi cứ luôn cho rằng mình là người định mệnh của hắn, cho đến khi Lư Hạc xuất hiện.
Tỷ lệ phù hợp của bọn họ là 95%, cậu ta mới là người định mệnh thật sự của Hứa Kỳ.
Theo lý thuyết, Lư Hạc có độ tương xứng cao như vậy, cũng đã qua khá nhiều năm, hẳn là đã có thể chữa khỏi cho Hứa Kỳ.
Nhưng mà nghe thư ký Đường nói, sao lại cảm thấy bệ/nh tình của Hứa Kỳ càng nghiêm trọng hơn?
“Tôi, tôi làm không được.”
Tôi mím môi, hỏi: “ Cậu gọi điện thoại cho Lư Hạc chưa?”
Thư ký Đường ngạc nhiên nhìn tôi: “Tại sao phải gọi cho Lư Hạc?”
“Hả?” Tôi nhất thời không biết nói cái gì: “Bọn họ không phải là sắp đính hôn rồi sao?”
“Ai nói tôi và Lư Hạc muốn đính hôn?”
Hứa Kỳ từ trong phòng đi ra, hai nút trên cùng của áo sơ mi được cởi ra, trước ng/ực là một mảng lớn màu đỏ, thoạt nhìn rất nghiêm trọng.
Hắn nhíu lông mày, giống như đang đ/è nén đ/au đớn, nhưng vẻ mặt nhìn tôi lại rất nghiêm túc.
“Tôi và cậu ta, không có qu/an h/ệ.”