Chương 9

betour
Cập nhật:
Sau lần thứ năm tôi chui xuống gầm bàn, Hứa Kỳ rốt cục bại trận dưới tay tôi, đồng ý là sau này sẽ không uống th/uốc nữa. Tuy rằng Hứa Kỳ đã đồng ý tiếp nhận tin tức tố của tôi, nhưng hắn vẫn rất chán gh/ét tôi. Tôi chuyển đến trường Hứa Kỳ đang học, nhưng Hứa Kỳ lại không cho phép tôi ở trường nói chuyện với hắn, bắt tôi phải giả bộ như người xa lạ. Khi ở nhà, hắn cũng không thèm để ý đến tôi, vừa mở miệng liền nói: “Đồ ngốc.” Tôi ăn cơm không cẩn thận cắn phải lưỡi, hắn m/ắng tôi ng/u ngốc. Tôi không làm được bài tập, hắn cũng m/ắng tôi ng/u ngốc. Tôi cố gắng kháng nghị: “Cậu không thể cứ nói tôi ngốc mãi được, đợi lát nữa tôi thật sự trở nên ngốc thì làm sao bây giờ!” Hứa Kỳ chỉ kh/inh miệt cười lạnh một tiếng: “Ng/u ngốc.” Cũng may mắn là tôi rất nhanh đã kết giao được rất nhiều bạn mới, có người còn tặng thư tình cho tôi, đối phương còn lại là một alpha siêu đẹp trai. Đó là bức thư tình đầu tiên tôi nhận được trong đời, h/ận không thể khoe khoang cho toàn thế giới biết. Ngay cả Hứa Kỳ cũng để ý đến sự vui vẻ của tôi, hỏi tôi: “Cậu đang cười ng/u ngơ cái gì đó?” “Nhìn này!” Tôi giơ cao bức thư tình lên: “Đây là bức thư tình đầu tiên tôi nhận được đó!” Hứa Kỳ đứng hình, nhưng lại lập tức khôi phục vẻ mặt lạnh lùng: “Ai mà không có mắt nhìn như vậy chứ?” Tôi thở phì phò thu lấy lại bức thư tình, không để ý đến hắn nữa tự an ủi mình là đừng nóng gi/ận. Nhưng mà bức thư tình này không thể bảo tồn bao lâu, lúc đặt ở trên bàn, bị ly coca của Hứa Kỳ không cẩn thận làm đổ thấm ướt, biến thành một nhúm màu nâu nhão như bùn. Tên đầu sỏ gây ra tội á/c Hứa Kỳ lại đúng lý hợp tình nói: “Đây là ý trời đó, ông ấy nói là cậu và người kia không có duyên phận, mau đi từ chối người ta đi.” Tôi tức gi/ận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không thể làm gì hắn. Tôi đang nghĩ, chờ đến lúc tin tức tố của Hứa Kỳ rối lo/ạn, tôi liền rời đi, không bao giờ bị cái tên đại thiếu gia này chọc cho tức gi/ận nữa. Nhưng tôi lại không nghĩ tới, chuyện rời đi so với tôi nghĩ còn nhanh hơn một chút. Năm cuối cấp của cấp ba, trường học lại chuyển tới một Omega, tên là Lư Hạc. Cậu ta không giống như tôi, cậu ta là tiểu thiếu gia của gia đình phú quý, cử chỉ ưu nhã, xinh đẹp tinh xảo, vừa chuyển tới liền có rất nhiều Alpha theo đuổi cậu ta. Quan trọng nhất là, tỷ lệ xứng đôi giữa cậu ta và Hứa Kỳ là 95%. Cao hơn tôi rất nhiều. Lư Hạc chuyển vào lớp của Hứa Kỳ. Từ đó về sau, trong đám người bên cạnh Hứa Kỳ, có thêm một Lư Hạc. Trong số những người hâm m/ộ hắn, cũng có thêm một nụ cười dịu dàng của omega nhìn hắn. Mà tôi, từ đầu đến cuối, đều không ở cùng một thế giới với hắn.