Chương 9
9.
Khác với tôi, người được sinh ra trong gia đình ba mẹ đều là Beta, ba của Trì Tinh Chu lại là một Omega.
Nhưng mẹ cậu ấy lại là một Beta, không thể đ/á/nh dấu Omega cũng như không thể đáp ứng đối phương về mặt pheromone.
Dù vậy, họ vẫn chọn ở bên nhau vì tình yêu.
Sau khi sinh Trì Tinh Chu, sức khỏe của ba cậu ấy không tốt, bác sĩ nói rằng ông mắc chứng bệ/nh rối lo/ạn pheromone.
Để chăm sóc người chồng Omega của mình, mẹ Trì Tinh Chu không những phải gánh vác trách nhiệm nuôi sống gia đình mà bà còn phải lo lắng tìm cách chữa bệ/nh cho chồng.
Vì vậy, từ nhỏ Trì Tinh Chu đã quen với việc tự chăm sóc bản thân, lâu dần cậu ấy cũng hình thành tính cách cô đ/ộc.
Dù có nhiều đứa trẻ muốn đến gần cậu ấy vì tò mò, nhưng tích cách Trì Tinh Chu thật sự quá trầm lặng, nên chẳng mấy chốc họ cũng nhanh chóng rời đi.
Chỉ có tôi, người luôn coi Trì Tinh Chu là đối thủ từ bé, suốt hơn mười năm vẫn bền bỉ không ngừng chọc phá cậu ấy, vô tình trở thành sợi dây gắn kết bền ch/ặt nhất giữa cậu ấy và thế giới.
Trong mắt cậu bé Trì Tinh Chu, tôi là người duy nhất kiên trì chơi cùng cậu ấy.
Mỗi lần tôi gây chuyện với cậu ấy, trong lòng Trì Tinh Chu đều nảy sinh niềm vui thầm kín.
Niềm vui đó dần tích tụ, lên men, và cuối cùng biến thành một nỗi ám ảnh.
Vì để tôi mãi ở bên cạnh mình, Trì Tinh Chu đã dốc hết sức mình, từ tiểu học đã cố gắng học cùng lớp với tôi, thậm chí xếp hạng cũng phải ở gần tôi.
Cậu ấy thậm chí còn nắm rõ lịch trình của tôi, khi tôi không biết thì lén lút chụp lại từng tấm ảnh.
Rồi cậu giống như một chú chim hỉ thước, mang tất cả những tấm ảnh về giấu trong phòng mình, giả vờ rằng đó là tổ ấm của hai chúng tôi.
Nghe xong lời giải thích của cậu, tôi suy nghĩ một lúc lâu, nước mắt lưng tròng hỏi: “Có phải cậu bị hội chứng Stockholm không?”
Trời ạ, sao lại có người yêu kẻ th/ù của mình cơ chứ!