Bìa truyện

Nửa đêm, thằng bạn cùng phòng thẳng như ruột ngựa bỗng trèo lên giường tôi. Người nó nồng nặc mùi rư/ợu, mặt đỏ ửng, đôi mắt mơ màng, ôm ch/ặt lấy tôi mà rên rỉ: "Vợ ơi, vợ yêu ơi~" Tai tôi lập tức đỏ rực, cả người nóng ran. Thấy nó không chịu buông, đành phải dỗ dành cho nó ngủ lại trên giường mình. Mấy đứa bạn cùng phòng khác nghe thấy động tĩnh, bật đèn pin điện thoại lên nhìn thấy hai đứa chúng tôi quấn quýt, đứng ch*t trân luôn tại chỗ. Công kín đáo chân thành × Thụ dịu dàng biết điều

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 月亮洒下糖

Văn án: Mở quầy b/án bánh takoyaki, mỗi khách hàng tôi đều gọi là "bé yêu". Đại ca trường đến m/ua, "Sao tôi không được gọi là bé yêu?" Anh ta cũng thích được gọi như vậy sao? Từ đó, đại ca trường ngày nào cũng đến, còn ngồi cạnh đếm xem tôi đã gọi bao nhiêu người là bé yêu. Sau đó, những người đến m/ua đều không cho tôi gọi họ là bé yêu.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: La Ngô

Nghe đồn cái tên đầu gấu trong trường thích đàn ông, tôi liền xông đến trước mặt hắn tự giới thiệu: "Ngủ với anh, có được trả tiền không?" Hắn sững người, sau đó quát ầm lên: "Mày có bị đi/ên không? Cút xa tao ra!" Ch*t thì ch*t. Thế là tôi nhảy xuống từ tầng mười lăm. Mở mắt ra, tôi lại trở về thời điểm quen thuộc đó. Lần này, tên đầu gấu hoàn toàn khác trước, hắn vội vàng nắm lấy tay tôi, mặt mày hoảng lo/ạn: "Em...muốn bao nhiêu tiền?"

8/10
Bìa truyện

Lớp trưởng – người vừa đỗ vào trường Thanh Hoa danh giá – đột nhiên kết bạn với tôi. Tôi ngồi suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng cũng gửi tin nhắn: "Cậu có thể chuyển cho tôi 5000 tệ được không?" Chưa đầy một giây sau, cậu ấy đã xóa kết bạn với tôi. Haiz... Tôi biết ngay mà. Đúng là l/ừa đ/ảo rồi. Lớp trưởng vốn là người lạnh lùng, cao ngạo, chưa bao giờ thèm nói chuyện với tôi, sao có thể đột nhiên kết bạn với tôi chứ? Sau này, trong buổi họp lớp, cậu ấy ôm một cô gái xinh đẹp, cười tươi giới thiệu với mọi người rằng cuối năm nay họ sẽ đính hôn. Ch*t ti/ệt... Lần này, tôi lại phải tặng phong bì 5000 tệ sao? Sợ quá, tôi lén bỏ chạy giữa chừng. Ai ngờ cậu ấy lại chặn tôi dưới chân cầu thang, ánh mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa một chút gì đó khó hiểu: "Trần Viên Viên, em định trốn anh đến bao giờ?"

8/10
Bìa truyện

Hồi nhỏ Trần Tử luôn đối đầu với tôi, cho đến khi hai chúng tôi được phân vào cùng một lớp thời trung học, vốn muốn tránh xa cậu ta… Về sau… Cậu ta kabedon tôi ở trước cửa nhà tôi, ôm gọn tôi vào trong lòng, thấp giọng nói: “Tiêu Tiêu, trốn tôi à?”

8/10