Bìa truyện
Tác giả: Gia Mộng Liên

Ngày đầu tiên dọn đến phòng trọ số 404, quy tắc đầu tiên tôi được yêu cầu phải tuân theo là tránh xa Chu Dã. Không vì lý do nào khác, Chu Dã là một tên thẳng nam kỳ thị đồng tính. Tôi tuân thủ quy tắc, không tới gần hắn một bước. Mặc dù là vậy, nhưng ánh mắt Chu Dã nhìn tôi vẫn có gì đó không đúng. Tôi nghĩ chắc chắn Chu Dã gh/ét tôi cực kỳ. Cho đến một ngày nọ, tôi bất ngờ nghe được tiếng lòng của hắn. [Sao cậu ấy lại cách xa mình như vậy, có phải cậu ấy có ý kiến gì với mình không?] Tôi cho là mình bị m/a trêu, nhưng lại nghe được hắn nói: [Sao người Lục Thời An lại thơm như vậy, thật muốn hôn.] Tôi: “?”

8/10
Bìa truyện

Tôi muốn nuôi một con vẹt và thế là tôi đã nhắn tin cho một cửa tiệm. "Muốn xem chim?" "???" Tôi nghĩ một lúc và nói thêm "To một chút". Sau khi gửi tin đó đi, thậm chí vẫn chưa nhận được câu trả lời thì trùm trường đã đi đến trước mặt tôi với vẻ mặt rất tức gi/ận. "Cậu, cậu không biết x/ấu hổ sao?" Tôi?! Mà này, m/ắng thì m/ắng thôi chứ làm gì mà cậu phải đỏ mặt thế kia...

8/10
Bìa truyện

Em trai nhà bên đăng: Không dám thổ lộ với người mình thích thì làm sao? Tôi nhiệt tình dạy cậu ấy cách tán gái. Sau đó cậu ấy tỏ tình với tôi, còn hôn tôi. Nhưng, tôi là nam mà!?

8/10
Bìa truyện
Tác giả: A Man

Trong ký túc xá, tôi giả vờ là một trai thẳng, nửa đêm lén mở tài khoản phụ để ngắm các anh trai thể hình 6 múi. Nhìn thấy cơ bụng ướt đẫm mồ hôi, tôi không nhịn được buột miệng: "Làm tôi cong, đạo đức ở đâu, giới hạn ở đâu, và cách liên lạc ở đâu?" Không ngờ lại nhận được tin nhắn từ bạn cùng phòng - cậu cũng chính là kẻ th/ù không đội trời chung của tôi: "Tôi là người trong điện thoại cậu đấy, đồ háo sắc."

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 冰糖荔枝

Bạn trai tôi đã t/ự t* rồi, trước khi ch*t để lại cho tôi một lá thư tuyệt mệnh: “Đồ ng/u ngốc, không có tôi em nhất định sẽ ch*t đói, tất cả tiền của tôi đều để lại hết cho em, tự lo lấy thân đi.” Thế là tôi thừa kế mười tỷ mà bạn trai để lại. Trong đám tang tôi khóc, tôi khóc đến mức gần như bật cười trong đám tang của hắn. Và rồi tôi được sống lại. Trọng sinh trở về lúc hắn còn học trung học. Lâu Tuân năm ấy tái nhợt yếu ớt, g/ầy như que củi. Bị mấy tên c/ôn đ/ồ vây quanh tay đ/ấm chân đ/á nằm trên mặt đất. Đầu óc còn chưa kịp phản ứng, tôi đã lao tới đứng trước mặt hắn bảo vệ hắn sau lưng. “Mẹ kiếp, ai cho phép bọn mày đ/á/nh thần tài tương lai của tao?”

8/10