Bìa truyện
Tác giả: Điềm Dược

Văn án: Người ta nói rằng tường tỏ tình có thể thu phục được nam thần, tôi đã tin, mỗi tuần tôi đều tỏ tình với nam thần một lần, liên tục suốt một năm không ngơi nghỉ. Một năm sau, nam thần cuối cùng cũng trả lời tôi, nhưng câu trả lời của anh là… “Cố Tịch, em có thể đừng ngày nào cũng tới tường tỏ tình rồi tỏ tình với tôi không, em có biết là em rất phiền không? Tôi không thích em chính là không thích, cho dù mỗi ngày em có tỏ tình với tôi, tôi cũng sẽ không thích em, xin em sau này làm ơn đừng làm phiền tôi nữa.”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Nhan Tử Nhi

Văn án: Tôi làm thư ký cho Tô Cẩm Thần suốt bảy năm, gần đây anh ấy nói anh ấy sắp đính hôn rồi. Đại tiểu thư đó giữ lấy cánh tay của anh ấy rồi chỉ vào tôi nói: “Nếu anh rời xa cô ta thì chúng ta sẽ kết hôn.” Tô Cẩm Thần lạnh lùng gạt tay cô ta ra: “Vậy đừng kết hôn nữa.” Tôi: “...” Tôi nên giải thích thế nào khi tôi chỉ là một thư ký bình thường thôi. Còn đang lên kế hoạch ki/ếm bộn tiền trong lúc chuẩn bị hôn lễ.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 故事茶话会

Văn án: Sau khi trở về từ chuyến du học ở nước ngoài, bên cạnh trúc mã của tôi có một đoá tiểu bạch liên. Khi chúng tôi có tranh cãi, cô ấy sẽ e thẹn mà dũng cảm đứng ra bênh vực anh ấy: “Cô, cô thật vô lễ, anh ấy cũng đâu phải là con chó nhà cô!” Tôi ngẩng cao đầu, chỉ tay về phía trúc mã và nói: "Sao?" Trúc mã không biểu lộ cảm xúc, đẩy cô ấy ra, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía tôi: "Gâu."

8/10
Bìa truyện

Văn án: Ngủ dậy, giọng tôi bỗng trở nên “trà xanh” lạ thường Bạn thân từ nhỏ đang chơi bóng rổ, trong lòng tôi kh/inh b/ỉ: “Chơi gà như đứa con nít vậy”. Nhưng lại nũng nịu khen : “Anh ơi, anh chơi giỏi quá đi” Cậu ta lảo đảo suýt ngã. Bạn thân từ nhỏ ăn cơm cùng chị khoá trên. Trong lòng tôi nghĩ: “Thằng này cuối cùng cũng biết tán gái rồi” Nhưng lại tỏ vẻ đáng thương nói: "Có phải em làm phiền đến hai người rồi không, em thật sự không có suy nghĩ nào khác, chỉ đơn thuần xem cậu ấy như anh trai thôi”. Bạn thân thuở nhỏ nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 花家小可爱

Bố tôi là quán chủ đạo quán, người có tiền đều quen gọi bố tôi là đại sư, nhưng tôi biết ông ấy chỉ là một kẻ l/ừa đ/ảo giang hồ mà thôi. Để không kế thừa đạo quán của ông ấy mà khi thi đỗ 985 tôi đã xuống núi ngay trong đêm. Cho đến khi xuống núi tôi mới nhận ra... Tôi tùy ý đoán tướng, ai ai cũng chuẩn. Tôi thuận miệng bói quẻ, lần nào cũng linh nghiệm. Tôi tiện tay đưa bùa chú, c/ứu được người thật. Sau này, các ông trùm khắp nơi tề tựu ở cổng trường học chỉ để gặp được tôi, con gái của đại sư một lần. Trời đất ơi, bố tôi thật sự là thần bói quẻ ư?

8/10